Menu Đóng
Posted in Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình
Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình

Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Editnukaly


✨ Chương 78 ✨

Edit: Nukaly

____________

Ngô Duyệt cười cười: “An An, em cứ trực tiếp gọi tên chị là được rồi.”

“. . . Vâng.”

Ngô Duyệt nói: “Chị không thích ăn cay, cũng không quan trọng đồ ăn ngon hay dở, nhưng mà không thể cho quá nhiều dầu, chị sợ mập.”

“Có biết một chút ạ.”

Lục An An gật gật đầu, vẻ mặt tự nhiên ghi nhớ lại. 

“Còn gì không ạ?”

Đến cuối cùng, Ôn Tư Niên đùa giỡn nói: “Không chơi nữa không chơi nữa, An An cứ thắng mãi thôi.”

Ngô Duyệt lắc đầu: “Có thể gây phiền toái hay không?”

“Sẽ không đâu.”       

Lục An An nói: “Em đều nhớ cả rồi.”

Nhưng Đồng Hướng lại nhíu mày, nói thẳng: “Chị Duyệt, không thể quá nhiều dầu vậy thì mọi người sẽ xem xét ăn bớt đồ xào rán đi vậy.”

Ngô Duyệt đáp một tiếng: “Ừm, không sao đâu.”

Bốn người đi đến chợ bán thức ăn, chợ bán thức ăn này cách nhà gỗ nhỏ của bọn họ không quá xa, lái xe mất tầm ba mươi phút là tới.

Lục An An nhìn về hai người phía trước, bước chân cố ý chậm lại: “Anh à, em thật sự không thấy buồn chán đâu mà, một mình em ngồi ở kia cũng thấy rất tốt, anh cũng không hề bỏ quên em mà.”

Sau khi bốn người xuống xe, toàn bộ tiền đều đưa cho Lục An An.

Lục An An nhìn một vòng, nhẹ giọng nói: “Mọi người muốn đi cùng nhau mua hay tách ra mua ạ?”     

Lục An An nhìn về hai người phía trước, bước chân cố ý chậm lại: “Anh à, em thật sự không thấy buồn chán đâu mà, một mình em ngồi ở kia cũng thấy rất tốt, anh cũng không hề bỏ quên em mà.”

Đồng Hướng: “Tách ra đi, như thế nhanh hơn một chút.”

Anh nhìn về phía Ngô Trạch Vũ: “Tôi và An An đi cùng nhau, anh đi với chị Duyệt nhé, như thế được không ạ?”

Ngô Trạch Vũ gật đầu: “Được.”

Thịnh Hành khẽ cười, nhìn vào mắt cô: “Đừng nghe bọn họ nói bậy, là em chơi tốt.”

Lục An An lấy bốn trăm đồng ra, hít sâu một hơi nói: “Hai người bọn em một trăm, hai người các anh một trăm, anh Trạch Vũ, các anh đi mua chút hoa quả nhé, tiền của chúng ta không đủ, hai chúng em đi mua thức ăn.”

Có một giây trong nháy mắt, Lục Diên cũng không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng của mình giờ phút này.

“Được, nửa giờ sau tập hợp ở bãi đậu xe.”

 “Ok.”

Sau khi tách ra, tổ tiết mục lại cắt màn ảnh.

Phát sóng trực tiếp chính là như vậy, mỗi người sẽ có một kênh riêng, mọi người muốn xem ai thì vào kênh đó.

Lục An An liếc nhìn danh sách những thứ mọi người thích ăn và không thích ăn, bắt đầu lên kế hoạch.

Thịnh Hành khẽ cười, nhìn vào mắt cô: “Đừng nghe bọn họ nói bậy, là em chơi tốt.”

“An An, chúng ta cần mua bao nhiêu đây?”

Lâm Nhược Tinh quay đầu, nhìn Lục An An nói: “An An, đến đây đi, qua đây chơi bài.”

Lục An An suy nghĩ một chút: “Em nghĩ có thể mua nhiều một chút, mấy kiểu như khoai tây có thể để được hai ngày, nhưng đậu và cà tím thì không để được lâu, mấy thứ đó có thể mua ít hơn.”

Lục An An suy nghĩ một chút, nhẹ giọng nói: “Tùy thầy Thịnh ạ, thầy muốn chơi liền chơi.”

“Ok.”

Hai người đứng chung một chỗ dạo chợ bán thức ăn, cũng không biết là có chuyện gì, không khí hai người còn khá là thoải mái hòa thuận.

“Ừ.”

Các fans nhìn mà cảm thấy sững sờ, vẫn luôn cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng.

Tiếp sau đó Lâm Nhược Tinh tặng lại vị trí của mình cho Lục An An, Lục An A nhìn vào ba người đàn ông trước mặt, còn có chút bất an.

Sau khi Lục An An và Đồng Hướng mua xong đồ ăn để nấu ăn và gạo thì hai người mua thêm sườn, cá và một vài rau dưa.

“Đồng ý đi.” Thịnh Hành ghé mắt nhìn cô: “Đạo diễn Phong tình nguyện chịu thua.”

Lúc hai người đi đến chỗ đỗ xe, Ngô Duyệt và Ngô Trạch Vũ còn chưa có trở lại, chờ thêm khoảng chừng mười mấy phút, hai người kia mới khoan thai đến muộn.

Lục An An đi thẳng tới, đứng bên cạnh Lục Diên, nhỏ giọng nói: “Thầy Lục, em đặc biệt lấy cho thầy đó, anh nể mặt em ăn một miếng đi.”

Bốn người một lần nữa cùng nhau trở lại nhà gỗ nhỏ, Liễu Mộng Đình còn đang co quắp ở trên ghế salông, oan ức mong đợi ngóng trông nhìn Lục An An: “An An, em muốn cô Liễu chết đói sao?”

Có một giây trong nháy mắt, Lục Diên cũng không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng của mình giờ phút này.

Lục An An bật cười, vội vã an ủi cô ấy: “Em lập tức đi nấu ăn đây em chỉ biết nấu mấy món đơn giản, nếu như ăn không ngon mọi người đừng có ghét bỏ nha.”

Liễu Mộng Đình khoát khoát tay: “Tuyệt đối không chê, em nhanh đi nấu cơm!”

“. . . Vâng.”   

“. . . Chắc là không cần đâu ạ?”

“Chị qua làm trợ thủ cho em nhé.”

“Không cần không cần.”

Lục An An nói: “Một mình em cũng làm được ạ.”

“Anh trai tuyệt đối sẽ giúp em hết mình.”

Liễu Mộng Đình nhìn cô, ánh mắt nghi ngờ, không nhịn được hỏi: “. . .An An, sao mà chị cứ cảm thấy em đang ghét bỏ chị thế nhỉ.”

Lục An An trợn to mắt nhìn cô, lập tức nói: “Em nào có, không có đâu mà.”

 

Đương nhiên, cô cũng chưa quên đại hội thể dục thể thao của siêu cấp thần tượng lần trước Liễu Mộng Đình đã từng giúp cô.

Liễu Mộng Đình nhìn cô, kiêu ngạo hừ một tiếng: “Chị đã nhìn ra rồi, em chính là đang ghét bỏ chị.”

Thịnh Hành khẽ cười, nhìn vào mắt cô: “Đừng nghe bọn họ nói bậy, là em chơi tốt.”

Lục An An chớp chớp mắt.

“A?”

Liễu Mộng Đình nghẹn lại, khoát tay một cái nói: “Quên đi, chị cũng biết mình chỉ là rác rưởi, không nên đi qua cho em thêm phiền, để chị đi rửa hoa quả vậy.”

“Cô Liễu đi thong thả.”

Các fans đang xem truyền hình trực tiếp nhìn thấy đoạn tương tác này đều hô to thật đáng yêu.

[ Ha ha ha ha ha ha đột nhiên tôi get đến manh điểm của Liễu Mộng Đình rồi. ]

“Vâng ạ.”

[ Ô ô ô ô ô đây là cái hình ảnh giáo viên và học sinh như thế nào nha, tại sao lại có thể đáng yêu như thế nha! ]

Thịnh Hành ngoại trừ khi đối diện với Lục An An thì đều vô cùng lạnh lùng với những người khác.

[ Không có ai cảm thấy thực ra Lục An An siêu đáng yêu sao, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu. ]

Cô lôi kéo quần áo của Lục Diên: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, em siêu cấp vui vẻ.”

[ Thế nhưng bé con nhà mị còn biết nấu cơm, thật là ngoài ý muốn. ]

Ôn Tư Niên đứng ra nói: “Em có muốn qua đây chơi với bọn anh không, em có biết chơi bài không?”

[ Đột nhiên cảm thấy chương trình này vẫn có chút chỗ đáng để xem, tôi rất xem trọng phân cảnh tình thầy trò của Liễu Mộng Đình và Lục An An nha ha ha ha ha. ]

“Ừ.”

[ Tôi cũng thế, nhưng là muốn xem Đồng Hướng và Lục An An! ! ]

. . .

Cô không có hứng thú với chuyện chơi bài cùng những người khác, nhưng lại có rất nhiều tò mò với Lâm Nhược Tinh.

Lục An An nấu cơm không tính là rất thành thạo, nhưng cũng biết một chút.

Đồng Hướng cũng biết một chút, hai người xem như là phân công hợp tác mỗi người một việc, làm xong xuôi cũng đã qua buổi trưa một chút, lúc này mới bưng đồ ăn đi ra ngoài.

Lục Diên quay đầu lại nhìn cô.

Thức ăn trên bàn có sườn xào chua ngọt, canh trứng cà chua và khoai tây xào của Lục An An, bên cạnh còn có đậu cô-ve xào và đậu phụ Mapo của Đồng Hướng.

Bốn món ăn một bát canh nóng đều hôi hổi, không tính là quá nhiều, nhưng cũng không ít.

Lục An An không một tiếng động cong cong môi: “Anh à, anh có đói bụng không?”

Liễu Mộng Đình “Oa” một tiếng: “An An, em thật sự quá lợi hại.”

Lục An An cười, chỉ vào Đồng Hướng: “Không phải là em làm hết mà.”

Lục Diên không hé răng, lẳng lặng nhìn vào mắt cô.

“Không đâu, vẫn là An An lợi hại.”

Lục An An gật đầu một cái.

Đồng Hướng nói: “Tôi không biết làm thịt.”

Lục Diên không hé răng, lẳng lặng nhìn vào mắt cô.

Khán giả xem truyền hình trực tiếp cũng ngoài ý muốn, còn tưởng rằng đồ ăn đi ra không cháy khét thì ít nhất cũng không quá dễ nhìn, không nghĩ tới vẻ ngoài cũng tàm tạm.

[ Oa oa oa! Đói bụng quá đói bụng quá! ]

[ Trời ạ, con trai bảo bối của chúng ta thật sự quá xuất sắc. ]

Lục An An há miệng thở dốc nhìn anh.

[ Làm sao bây giờ, đột nhiên tôi cảm thấy Lục An An và Đồng Hướng rất xứng đôi nha. ]

[ ? ? ? ? ]       

Lục An An nói: “Một mình em ngồi đây rất tốt.”

[ Bên trên, xứng đôi cái em gái nhà cô, *ôm Đồng Hướng nhà chúng ta đi*. ]

“Đừng nghe cậu ta nói linh tinh.”

[ *Ôm An An nhà chúng ta đi*, đừng có kéo loạn cp, An An đáng yêu nhà chúng tôi không hẹn gặp lại. ]

Trong số các fans luôn có vài tiếng cãi nhau.

Ôn Tư Niên cười: “Coi như là một món quà nhỏ tặng An An nhân lần đầu tiên gặp mặt.”

Lục An An nhìn về phía mấy người còn lại: “Mọi người ăn thử xem.”

“Được được.”

“Không chán ạ.”

Liễu Mộng Đình là người đầu tiên ra tay: “Tôi không khách khí nhé.”

Lục An An múc canh cho mọi người, đặt bên cạnh mỗi người một bát, xong xuôi lúc này mới ngồi xuống.

Thịnh Hành không hé răng nói gì.

Khán giả nhìn thấy cảnh này đều  một trận thổn thức.

Cái này cũng quá tri kỷ rồi.

Thịnh Hành nở ra một nụ cười nhẹ: “Đây chính là đạo diễn Phong, em đã thắng anh ấy nhiều như vậy, có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ với anh ấy.”

Chỉ có điều rất nhanh sau đó mọi người liền phát hiện có chỗ không đúng.

Ôn Tư Niên: “. . .”

Liễu Mộng Đình nhìn về phía Ngô Duyệt, hô lên: “Ngô Duyệt, sao cô không ăn gì thế?”

Mọi người lúc này cũng chăm chú nhìn lại, Ngô Duyệt nãy giờ vẫn luôn chỉ ăn cơm tẻ, món gì cũng không gắp vào bát.

 

Nghe vậy, Ngô Duyệt ngượng ngùng cười cười: “Mọi người không cần quan tâm tới tôi, tôi không đói bụng .”

“Sao có thể không đói bụng được.”

Lời còn chưa nói hết, Thịnh Hành đã nói trước: “Không cần ngượng, đây là chuyện bình thường.”

Liễu Mộng Đình nhiệt tình nói: “An An làm món sườn xào chua ngọt này siêu ăn ngon luôn, mau thử một miếng đi.”

Liễu Mộng Đình đặt đĩa sườn tới gần cô ta.

Lục An An quay đầu nhìn về phía Lục Diên, cô chớp chớp mắt: “Thầy Lục, thầy vừa đi đâu vậy ạ?”

“Không cần.”

Nhưng ngoài ý muốn là sau đó cô vẫn luôn thắng.

____________

Hết chương 78

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *