Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Edit: nukaly
✨ Chương 76 ✨
Edit: Nukaly
____________
Lục An An trợn to mắt nhìn mẹ Lục, chần chờ “A” một tiếng: “Cái gì ạ?”
Thịnh Hành khẽ cười: “Vậy em qua kia đi, đánh cho anh ta thua không ngóc đầu lên nổi đi.”
Cô thật sự đã mơ thấy Thịnh Hành, nhưng vì sao mẹ của cô lại biết? !
Vẻ mặt Lục An An kinh sợ.
Mẹ Lục nhìn cô một lúc lâu mới kéo một chiếc ghế tới ngồi xuống: “Vừa rồi trong miệng con vẫn luôn gọi tên Thịnh Hành.”
Bà hỏi: “Con rất thích Thịnh Hành sao?”
Lục An An không thể tin nhìn bà: “… Thật ạ?”
Ôn Tư Niên cười: “Vậy anh cũng giống và đạo diễn Phong đi, sau này nếu như An An có chuyện gì cần anh giúp cứ nói thoải mái.”
Cô nằm mơ còn có thể nói nói mớ á? !
Mẹ Lục gật đầu: “Thật.”
Lục An An: “…”
Lục An An gật đầu một cái.
Cô nhìn mẹ Lục một cái, có chút khó xử lại lúng túng: “… Mẹ, con chỉ là nằm mơ thôi, mẹ đừng nghĩ nhiều.”
Cô luôn cảm thấy ánh mắt của mẹ Lục có mang theo chút ý tứ khác.
Lục Diên sờ sờ đầu của cô: “Anh đưa em đi nhé?”
Cô chỉ coi Thịnh Hành là idol thôi mà, thật sự không hề có chút ý tứ gì khác.
Ánh mắt của mẹ Lục nhìn cô, cứ như cô là mấy con yêu quái trong tây du ký lúc nào cũng thèm muốn thịt Đường Tăng vậy.
Lục An An muốn giải thích nhưng lại không biết nên giải thích thể nào.
Cũng may cuối cùng mẹ Lục cũng không có hỏi nhiều.
Lục An An suy nghĩ một chút, nhẹ giọng nói: “Tùy thầy Thịnh ạ, thầy muốn chơi liền chơi.”
Bà chỉ gật gật đầu nói: “Được rồi, mơ thấy cũng không sao, chuyện như vậy cũng bình thường.”
Lục An An: “…”
Tại sao cô nghe thấy mấy lời này có chút không bình thường nha.
Lục An An không dám nghĩ sâu hơn, vội vàng nói: “Mẹ, con phải dậy rồi, sắp tới giờ lên máy bay.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không còn gì để nói.
“Mau đi đi, đồ của con đã chuẩn bị xong hết chưa?”
“Rồi ạ.”
“Vậy thì được.”
“Không cần đâu ạ, em tự đi được mà.”
Lục An An từ thành phố B bay thẳng tới địa điểm ghi hình.
Chỉ chốc lát bốn người ngồi trên bàn đã hoàn toàn thay đổi.
Bởi vì cân nhắc đến vô cùng cô lần đầu tiên tham gia tiết mục kiểu này nên Đường Nghi cũng cùng đi với cô.
Lục An An trong miệng thúc giục: “Các anh đi qua đó trước đi, em đi rửa tay một chút đã.”
Địa điểm ghi hình lần này là một trấn nhỏ chưa được khai phá, nơi này nghe nói có dự định phát triển du lịch, nhưng chuyện này bây giờ còn chưa có ai biết, tổ tiết mục sắp xếp ghi hình tại chỗ này cũng có ý muốn làm tuyên truyền cho trấn này.
Phương thức như vậy còn rất thú vị.
Ôn Tư Niên cười cười, ý tứ sâu xa trừng mắt nhìn Thịnh Hành, sau đó lại nhìn Lục An An một cái.
Lục An An là đầu tiên đến chỗ này.
Trước khi cô xuống xe Đường Nghi còn dặn dò cô mấy câu: “Đây là một gameshow phát sóng trực tiếp cho nên em nhất định phải chú ý quản lý biểu cảm của mình, kể cả có không vui cũng không thể biểu hiện ra.”
Cô nhanh chóng nói: “Cư dân mạng đều là những người rất tinh tường, tâm tình của em chỉ cần có chút biến hóa họ liền có thể nhìn ra được, em đã biết chưa?”
Lục An An nói: “Một mình em ngồi đây rất tốt.”
Lục An An gật đầu: “Vâng ạ, em biết rồi.”
Đường Nghi nhìn cô, thở dài nói: “Tại sao em lại không muốn đi đóng phim cơ chứ.”
Lục An An bật cười, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chị Nghi, em phải xuống xe rồi.”
Lục An An nhìn về hai người phía trước, bước chân cố ý chậm lại: “Anh à, em thật sự không thấy buồn chán đâu mà, một mình em ngồi ở kia cũng thấy rất tốt, anh cũng không hề bỏ quên em mà.”
“Đi đi.”
Chỉ chốc lát bốn người ngồi trên bàn đã hoàn toàn thay đổi.
Cửa xe vừa mở ra Lục An An liền nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều nhân viên công tác, mọi người đồng loạt đứng ở một bên, máy quay phim đều hướng về phía cô bên này.
Phát sóng trực tiếp thuận lợi công chiếu, người tới xem phát sóng trực tiếp còn rất nhiều, dù sao trong chương trình cũng có hai tiểu thịt tươi hút fans.
Có một giây trong nháy mắt, Lục Diên cũng không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng của mình giờ phút này.
Công ty và chính bản thân Lục An An cũng làm chút tuyên truyền cho mình, lúc biết chuyện các fans của cô còn hết sức nhiệt tình.
“Có thấy xấu hổ hay không.”
[ A a a a a An An đến rồi! ! ]
[ Đã lâu không gặp An An rồi. Càng ngày càng đẹp! ]
[ Ô ô ô An An, mẹ rất nhớ con! ]
[ Đây là ai vậy? ]
[ Bên trên không biết nhìn giới thiệu sao, còn hỏi. ]
Lúc này Lục An An cũng không biết trên phát sóng trực tiếp đã xảy ra chuyện gì, khóe môi của cô cong lên, cô liếc nhìn các nhân viên công tác, vẻ mặt của mọi người hờ hững, Lục An An hiểu rõ, bọn họ sẽ không nói chuyện với mình.
Cô nhìn về phía máy quay phim cười cười, cầm vali từ trong xe xuống, khéo đi đến căn nhà cách đó không xa.
Ôn Tư Niên đứng ra nói: “Em có muốn qua đây chơi với bọn anh không, em có biết chơi bài không?”
Cách đó không xa có một căn nhà làm bằng gỗ, xung quanh có một vườn hoa nhỏ bao bọc, trên đất có một con đường đá bằng phẳng.
Lục An An kéo va ly, quay đầu nhìn về phía máy quay, thấy nhân viên công tác ra hiệu mình nên nói chuyện phiếm với người xem.
Lục An An sững sờ, cô hoàn toàn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra lúc này.
“Chào buổi sáng mọi người, tôi là Lục An An.”
Chỉ chốc lát bốn người ngồi trên bàn đã hoàn toàn thay đổi.
Cô cười nhẹ một cái, đôi mắt phát sáng lấp lánh: “Các nhân viên công tác đều không nói lời nào, một mình tôi cứ lầm bầm lầu bầu có phải sẽ rất giống một người điên hay không?”
Nói xong, cô không nhịn được cười nói: “Tôi cảm thấy có chút đó, bây giờ tôi đã đi tới cửa nhà, chờ tôi tìm chìa khóa mở cửa sẽ đưa mọi người đi vào bên trong tham quan chỗ chúng tôi sắp ở nhé?”
Trước cửa nhà có một cái rổ nhỏ, Lục An An bật cười, từ trong cái rổ đó lấy chìa khóa ra mở cửa.
“Có ý gì?”
Khi cánh cửa kia mở ra, cô vẫn có chút ngoài ý muốn.
Bên trong căn nhà này so với cô tưởng tượng lớn hơn rất nhiều, bên trong còn rất ấm áp, thoạt nhìn chính là mình quá lo lắng rồi.
Lục An An quay đầu, lầm bầm lầu bầu hỏi: “Tôi cảm thấy rất không tệ nha, mọi người cảm thấy thế nào?”
Cô cười, vừa định nói thêm lại nghe thấy ngoài cửa truyền đến thanh âm nói chuyện.
Lục An An cười: “Vậy để em mang thêm qua đây cho các anh.”
Lục An An khựng lại, đi tới cửa.
Người tới là Ngô Duyệt.
“Có thấy xấu hổ hay không.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau khi chào hỏi và giới thiệu qua loa thì đều im lặng, bầu không khí có chút xấu hổ lúng túng.
Lục An An: “. . .”
Ngô Duyệt nhìn vào Lục An An, nhạt nhẽo hỏi: “Em đã đi lên trên tầng xem phòng của chúng ta chưa?”
Lục An An: “. . .”
“Còn chưa lên ạ.”
“Đừng nghe cậu ta nói linh tinh.”
Ngô Duyệt gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.
“Chị có muốn lên xem không?”
Ngô Duyệt cười, lắc đầu nói: “Đợi mấy người khác tới đi.”
Lát sau, Đồng Hướng, Ngô Trạch Vũ và Liễu Mộng Đình cũng tới.
Thực ra Liễu Mộng Đình so với bọn họ không lớn hơn bao nhiêu tuổi, nhưng nhân khí và thực lực của cô ấy bày ra trước mắt, cho nên trong chương trình này cô ấy chính là người có trọng lượng nhất.
Ban đầu lúc Lục Diên đưa cô tới đây anh ta còn không quá chú ý, nhưng lúc này. . . Không thể không chú ý nhiều hơn.
Chỉ có điều cô ấy không phải là người kênh kiệu.
Lâm Nhược Tinh quay đầu, nhìn Lục An An nói: “An An, đến đây đi, qua đây chơi bài.”
Liễu Mộng Đình đưa lên xoa loạn đầu của Lục An An, cười nói: “Đã lâu không gặp, An An.”
Lục An An cười: “Chào cô Liễu, đã lâu không gặp.”
Thịnh Hành mỉm cười nói, ghé mắt nhìn cô: “Có hứng thú?”
“Em càng ngày càng xinh đẹp nha.”
Liễu Mộng Đình nói: “Dạo này sao chị không nhìn thấy chút tin tức nào của em vậy?”
Đây cũng là điều các fans muốn biết.
Lục An An thật sự không giống như một nghệ sĩ, vừa biến mất liền biến mất một tháng hai tháng, bặt vô âm tín.
Lục An An sửng sốt, “A” một tiếng: “Các anh muốn ăn sao?”
Mặc dù fans của cô không nhiều, nhưng bọn họ vẫn luôn chờ cô đó nha! !
Người idol này quá nhẫn tâm.
Lục An An khẽ cười : “Em đến trường đi học ạ, em có thông báo mà.”
Liễu Mộng Đình: “. . .”
Đồng Hướng gia nhập vào câu chuyện của hai người, đùa giỡn nói: “Có có, tôi cũng từng thấy ở trên mạng.”
Lục An An gật đầu: “Có ạ!”
“Thấy cái gì.” Ngô Trạch Vũ cũng lại đây gia nhập cuộc trò chuyện.
Đồng Hướng: “Ảnh chụp của cô ấy.”
“Vâng ạ.”
Mọi người còn chưa phát hiện có cái gì không đúng, nhưng Ngô Duyệt lại ngay lập tức phát hiện ra.
“An An đăng ảnh lúc nào vậy?”
Lục An An ngẩn ra.
Đồng Hướng thuận miệng nói: “Chắc là do các fans trong trường chụp lại, lúc tôi lướt Weibo nhìn thấy.”
Lục Diên: “Không đói bụng.”
Anh ta vừa nói xong, các fans đang xem truyền hình trực tiếp lúc này cũng đều phản ứng lại.
[ Doạ chết tôi rồi, tôi suýt chút nữa thì nghĩ nhiều. ]
[ A a a a con trai bảo bối, sau này lúc con nói chuyện có thể đừng có nói một nửa như vậy hay không hở! Ma ma bị con hù sợ muốn chết! ]
[ Chờ chút đã, con trai bảo bối, đến cả hot search của chính mình con còn lười đi xem, tại sao lại nhìn thấy ảnh của Lục An An? ]
[ Má nó! Mấy chị em đằng trước thật trâu bò nha! ]
Ôn Tư Niên đứng ra nói: “Em có muốn qua đây chơi với bọn anh không, em có biết chơi bài không?”
[ Mấy người đừng có nói linh tinh có được không, lúc anh ấy đang lướt Weibo vô tình nhìn thấy không được sao? Lẽ nào mấy cô trừ đọc tin của idol nhà mình liền không bao giờ nhìn thấy tin tức của những người khác sao? Quả thực là có độc. ]
Hai anh em liếc mắt nhìn nhau, khóe môi Lục An An cong lên, không một tiếng động nói: Anh, mau ăn.
____________
Hết chương 76