Menu Đóng
Posted in Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình
Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình

Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Editnukaly


✨ Chương 67✨

Edit: Nukaly

____________

Lục An An khiếp sợ.

“Mau qua đây.”

Sao Thịnh Hành biết mình đã tới? !

“. . . Được, chú ý an toàn.”

Lục An An: [ Thầy Thịnh, sao thầy biết em đã đến? ]

Thịnh Hành: [ Lục Diên đến rồi, em không đi cùng máy bay với anh ta à? ]

Lục An An: [ … Có ạ. ]

Lục An An nhất nhất nhớ kỹ.

Chuyện này… Sao mà tin tức có thể đi nhanh như vậy!!

Lục An An hỏi: “Anh, trước kia em đã từng đi qua thành phố A sao?”

Lục An An có chút ngoài ý muốn, có điều chỉ một lát sau sự chú ý của cô đã dời đi chỗ khác.

Lục An An: [ Thầy Thịnh… Hoá ra thầy lại quan tâm tới tin tức của thầy Lục nha. ]

Thịnh Hành: [ ? ]

Lục An An chỉ ra bên ngoài: “Nhìn các nhân viên công tác bên ngoài ạ, ngoài đó lạnh lắm.”

Lục An An cũng không dám trêu chọc anh quá nhiều, sau tin nhắn đó thì lập tức chuyển hướng đề tài.

Lục An An: [ Vâng ạ. . . ]

Thịnh Hành lúc này đang đi tới phòng làm việc chuẩn bị tạo hình, lúc anh đọc đc tin nhắn liền không một tiếng động cười cười.

Một bên là trợ lý mới tới, khi nhìn thấy nụ cười trên mặt của anh còn hơi kinh ngạc: “A, anh Hành, anh cười cái gì vậy?”

Lúc Đường Nghi lơ đãng quay đầu liền nhìn thấy ánh mắt vui vẻ kia của cô.

“Không có chuyện gì.”

“Là các fans đón Lục Diên ngoài sân bay sao?”

Thịnh Hành liếc nhìn trợ lý nhỏ: “Du Nguyên đâu rồi?”

Dương Dương, cũng chính là trợ lý mới của Thịnh Hành nói: “Hẳn là còn đang bận rộn ở bên kia, anh ấy nói còn có một chút việc cần làm.”

Thành phố A so với thành phố B lạnh hơn rất nhiều, gió cũng rất lớn.

“Có cần gọi anh ấy lại đây không ạ?”

“Không cần, cũng không có chuyện gì.”

Dương dương nghi ngờ nhìn ngó ngó Thịnh Hành mấy lần, chỉ cảm thấy kinh ngạc.  

Tâm tình của nghệ sĩ thật sự quá khó lường.

Dương Dương còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Du Nguyên đã đi tới

“Có chuyện rồi.”

Du Nguyên nhìn về phía Thịnh Hành: “Em không thể không mang theo người cùng đi thảm đỏ.”

“Ai?”

“Lâm Nhược Tinh.”

Du Nguyên quan sát sắc mặt của Thịnh Hành, thấp giọng nói: “Sau khi đợt trước có scandal thì cô ấy liền biến mất một quãng thời gian, lúc này mới lộ diện, công ty lo lắng truyền thông sẽ hỏi mấy câu hỏi linh tinh cho nên muốn tìm một nam nghệ sĩ giúp đỡ một chút.”

Lục Diên đáp một tiếng: “Hôm nay thời tiết như vậy.”

Du Nguyên nhún vai nói: “Xét thấy trước đó em không muốn mang theo các nghệ sĩ khác đi thảm đỏ, mà bây giờ mọi người đều có bạn đi cùng cho nên em không thể không mang theo Lâm Nhược Tinh.”

“Coi như là em tạo một cơ hội cho các đàn em đi, không được sao?” Du Nguyên nghĩ ngợi một chút, nói tiếp: “Cũng chỉ là đi thảm đỏ thôi mà.”

 Sau khi nói xong, Du Nguyên cho rằng sẽ nghe thấy lời từ chối từ chỗ Thịnh Hành, nhưng mà Thịnh Hành lại không có chút biểu hiện phản kháng gì cả, còn gật gật đầu: “Ừm.”

Du Nguyên: “. . . Em đồng ý à?”

Thịnh Hành liếc mắt nhìn anh ta: “Em khó nói chuyện lắm sao?”

“Vâng ạ.”

Du Nguyên nghẹn lại: “Bây giờ em mới biết à?”

Thịnh Hành: “. . .”

Lục An An khẽ cười, theo Đường Nghi lên xe, rời khỏi sân bay trước.

Anh cảm thấy người đại diện Du Nguyên này nhất định là không muốn làm việc nữa rồi.

Đường Nghi nhìn thấy cô bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn nhận sai, tức giận lại không chỗ trút: “Hoạt động tối ngày hôm nay em định đem đôi mắt đầy quầng thâm này đi tham gia sao?”

Du Nguyên hậu tri hậu giác nhận ra mình vừa nói cái gì, vội vàng chữa cháy: “Được thôi, vậy cứ quyết định như thế nhé.”

Những hành khác khác còn chưa có ai lên cho nên hai người có chút trắng trợn không kiêng dè gì nói chuyện.

“Ừm.”

“Không được sao?”

Sau khi sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Du Nguyên lại gọi điện thoại cho người khác bàn bạc công chuyện khác.

Đường Nghi nở nụ cười: “Nếu như em chăm chỉ ở trong giới giải trí nhiều năm như cậu ấy thì em cũng sẽ có thôi.”

Thịnh Hành chỉ hơi nhếch mép, mí mắt cụp xuống, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Trên đường đi tới sân bay, cô yên tĩnh như gà cuộn mình ngồi, Đường Nghi ở bên cạnh căn dặn lại những chuyện cần chú ý vào buổi tối dù sao cũng là lần đầu cô tiên tham gia, mọi phương diện đều phải chú ý đến.

*

Lễ kỷ niệm thời trang tối hôm nay so với lần tổ chức năm trước càng thêm long trọng. Hằng năm, đặc biệt là vào đầu và cuối năm, những loại hoạt động như thế nào thường nhiều hơn bình thường rất nhiều.

Nào là lễ kỷ niệm thời trang, rồi thì lễ trao giải các loại, nói chung nhiều không đếm xuể.

Anh ta thở dài: “Em lại muốn đi thảm đỏ một mình à?”

Lục An An đang làm tạo hình. Lúc đầu cô được chuẩn bị một bộ váy dạ hội, nhưng cân nhắc đến tuổi tác và thân phận của cô cho nên Lục Diên đã yêu cầu thay đổi.

“Được thôi, không dắt theo ai thì thôi.”

Quá rõ ràng, cái loại quần áo này không thích hợp với cô.

Lục An An gật đầu: “Anh, em đi đây.”

Đến cuối cùng, Lục An An vẫn mặc váy, kiểu dáng khá kín đáo, không lộ ngực cũng không lộ lưng nhưng vẫn rất xinh đẹp. Cô mặc váy lụa dài màu vàng nhạt, có thể giấu đi đôi chân còn mặc một chiếc quần legging bên trong.

“Có một chút ạ.”

Lục An An khen ngợi Lục Diên hết lời.

“Ai vậy?”

Thật sự là hôm nay quá lạnh.

Quả nhiên, bất kể là fans nào, chỉ cần vào giây phút nhìn thấy idol của mình thì tất cả ngôn ngữ toát ra chỉ còn một chữ.

Loại thời tiết này mà các nữ minh tinh còn phải mặc váy nữa, quả thực chính là dằn vặt giày vò người ta mà.

Tóc của cô cũng không làm gì cầu kì, chỉ tết thành hai bím tóc nhỏ, nhìn qua vừa thanh thuần vừa đáng yêu.

Lúc Lục An An gửi tin nhắn tới, Du Nguyên và Thịnh Hành đang ở văn phòng tại thành phố A.

Hoàn toàn là dáng vẻ một cô công chúa nhỏ.

Lục Diên cúi đầu nhìn cô: “Lên lâu chưa?”

Sau khi trang điểm xong xuôi đi ra ngoài, hai mắt Đường Nghi sáng rực lên: “Em càng ngày càng khiến người ta kinh diễm nha.”

Chị ấy nói: “Chị cảm thấy kể từ sau khi siêu cấp thần tượng kết thúc, khí chất của em cũng ngày tăng lên nha.”

Lục An An cười cười: “Đẹp thật ạ?”

“Lục Diên a a a a a a!”

Đường Nghi gật đầu: “Cực kì đẹp, qua đây, để chị chụp cho em mấy tấm hình, Weibo của em lâu quá không có cập nhập gì mới rồi, tối nay cần phải thể hiện một chút.”

“Vâng ạ.”

“Ngủ ngay đây ạ.”

Sau khi chụp ảnh xong, Lục Diên cũng vừa lúc từ trong một phòng khác đi ra, một giây đó khi anh nhìn thấy tạo hình của Lục An An, cũng có một lát hoảng hốt.

“Thầy Lục xem, đẹp không?”

Lục Diên nhíu mày, nhịp nhàng đánh giá cô một lát, trầm thấp nở nụ cười: “Đẹp lắm.”

“Tại sao gió lại lớn như thế cơ chứ.”

Anh nói: “Nhìn như một cô công chúa nhỏ vậy.”

Lúc Lục An An đi xuống máy bay còn suýt chút nữa bị gió thổi đi.

Lục An An cong cong môi: “Cũng không biết thịnh —— “

“Thịnh cái gì?”

Lục An An: [ Ngay lúc này nha. ]

Mới nói được một nửa, Lục An An hậu tri hậu giác phản ứng lại.

Nhưng Lục Diên lại nhưng không có ý định buông tha cho cô.

Anh tiếp tục dây dưa, khẽ cười hỏi: “Thịnh vậy Lục An An?”

Nghe thấy anh gọi cả họ cả tên của mình, Lục An An rùng mình một cái nói: “Cơm thừa sao? Anh đói à?”

( chữ Thịnh và chữ Cơm bên trung đọc giống nhau )

Lục Diên: “. . .”

Đường Nghi mỉm cười nói: “Không thể ăn, bây giờ mà ăn sẽ có bụng nhỏ.”

Lục An An bĩu môi, oan ức mong đợi ngóng trông trừng mắt nhìn Lục Diên.

Úy Sơ Hạ: “. . .”

Lục Diên cười: “Đi xong thảm đỏ rồi ăn, ở hội trường sẽ có bánh kem.”

“Vâng ạ.”

Hai người đồng thời lên xe xuất phát đến hội trường tổ chức tiệc.

Nghĩ nghĩ, Thịnh Hành tự nhiên mơ hồ cảm thấy có chút chờ mong hoạt động kia.

Trong xe, Lục An An tranh thủ dành chút thời gian liếc nhìn điện thoại di động, đã có rất nhiều phòng làm việc đăng ảnh lên mạng. Cô ngay lập tức ấn mở trang phòng làm việc của Thịnh Hành.

Trên đường đi tới sân bay, cô yên tĩnh như gà cuộn mình ngồi, Đường Nghi ở bên cạnh căn dặn lại những chuyện cần chú ý vào buổi tối dù sao cũng là lần đầu cô tiên tham gia, mọi phương diện đều phải chú ý đến.

Ai nha, còn chưa đăng lên ảnh chụp gì nữa.

Nghĩ nghĩ, Lục An An quay đầu nhìn về phía Lục Diên: “Thầy Lục, phòng làm việc của anh có đăng ảnh chụp lên không?”

Lục Diên nhíu mày: “Làm gì?”

Cô ấy liếc nhìn về phía Lục An An, dở khóc dở cười: “Cậu đã quên mất ngày mai còn phải lên máy bay sớm sao?”

“Nhanh đăng lên đi, em còn thả rắm cầu vồng cho anh nữa.”

Lục Diên dở khóc dở cười: “Cái này là do anh Tiền sắp xếp.”

Lục Diên quay đầu, liếc nhìn vào quầng thâm mắt của cô: “Còn chưa đi ngủ?”

Anh Tiền vừa khéo ngồi ở vị trí kế bên tài xế, sau khi nghe thấy vậy thì mỉm cười nói: “An An, sau khi đăng em muốn thả rắm cầu vồng như thế nào?”

Lục Diên quay đầu, liếc nhìn vào quầng thâm mắt của cô: “Còn chưa đi ngủ?”

“Cứ comment thôi ạ, các anh mau đăng lên đi.”

Cô ấy hớn hở khoe khoang: “Đồng Hướng trong phim đó rất đẹp trai nha.”

Anh Tiền cười: “Còn chưa sửa ảnh nữa, các nhân viên công tác vẫn còn đang sửa.”

“Không được sao?”

Nghe vậy, Lục An An thở dài: “Thật phí hoài một thân bản lĩnh của em, vậy mà lại không có đất dụng võ.”

“Lục Diên a a a a a a!”

Lục Diên vỗ vỗ đầu của cô: “Đừng có dùng từ linh tinh.”

Lục An An không phục, bĩu môi đột nhiên “A” một tiếng: “Oa, phòng làm việc của Đồng Hướng đã đăng ảnh rồi nè.”

Lục Diên hoài nghi lỗ tai của mình xuất hiện vấn đề.

Du Nguyên nở nụ cười: “Một diễn viên mới.”

“Ai cơ?”

“Đồng Hướng nha.” Lục An An ngạc nhiên nói: “Thầy Lục không biết sao?”

Lục Diên đưa tay kéo lại cà vạt, âm thanh nặng nề: “Anh biết, Lục An An, em còn theo đuổi cả Đồng Hướng à?”

May là Lục Diên đưa tay ra kịp thời giữ lại cô mới có thể ổn định thân thể.

Nói xong lời này còn có chút hương vị nghiến răng nghiến lợi.

“. . . Không có nha.”

Sau khi Du Nguyên nói chuyện xong, thấp giọng nói: “Mấy ngày nữa có một bữa tiệc chúc mừng thời trang, công ty bên này muốn em dắt theo một người đi cùng.”

Lục An An yếu ớt nói: “Em chỉ xem một bộ phim truyền hình mà thôi.”

Cũng không biết Lục Diên nghĩ tới điều gì, đột nhiên nở nụ cười: “Đu thì cứ đu đi, cũng rất tốt.”

Nhưng người tên Đồng Hướng này, Lục An An thật ra cũng từng nghe tới.

“Vì sao?”

Lục Diên cười: “Không vì sao.”

Lục Diên nhíu mày, thấp giọng nói: “Vậy phải xem là phiền toái gì.”

Lục An An: “. . .”

Cô liếc nhìn mấy tấm hình phía Đồng Hướng vừa đăng, ừm, nhan sắc này cũng bình thường mà thôi. Lúc xem trên phim truyền hình còn được chỉnh sửa nên Lục An An còn miễn cưỡng cảm thấy nhìn cũng được.

Lục An An: [ Vâng ạ. . . ]

Nhưng mà nếu so với Thịnh Hành, thì vẫn là không thể.

Đang nghĩ nghĩ, trên Weibo của cô xuất hiện thông báo mới, là phòng làm việc của Thịnh Hành đăng ảnh mới.

____________

Hết chương 67

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *