Menu Đóng
Posted in Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình
Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình

Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Editnukaly


✨ Chương 51 ✨

Edit: Nukaly

____________

Lục An An nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh, đè ép những suy nghĩ đang điên cuồng nhảy loạn trong đầu mình, cắn môi đồng ý.

Kể cả sau khi cuộc thi đấu này kết thúc, cô cũng sẽ tiếp tục cố gắng đi tiếp.

“Vâng!”

Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía Thịnh Hành: “Cậu không hỏi thăm An An một chút à?”

Vì trận cá cược kia, vì tương lai có cơ hội được tiếp tục hợp tác với Thịnh Hành, cô sẽ toàn lực ứng phó.

Cô ngước mắt nhìn về phía vị trí giữa sân khấu, đột nhiên có chút nhớ nhung và mong đợi.

Kể cả sau khi cuộc thi đấu này kết thúc, cô cũng sẽ tiếp tục cố gắng đi tiếp.

“Em nhớ rồi.”

Trong lòng Lục An An mang theo hy vọng không ngừng.

Cô sẽ càng ngày càng tốt lên.

Cố Bạch cười cười, nhạt nhẽo nói: “Tốt xấu gì tôi cũng là khách quý giúp em biểu diễn bài hát hôm nay đó, tất nhiên phải tới thăm hỏi các em một chút rồi.”

Lục An An sững sờ.

Trong lòng Lục An An mang theo hy vọng không ngừng.

“Hoá ra Lục An An còn biết đánh đàn nữa.”

Anh ta không nói gì, một lúc lâu sau liếc nhìn các thiết bị trong phòng, thật sự quá đơn sơ.

Bỗng dưng, bên tai truyền đến một âm thanh.

 Khi các cô gái vừa xuất hiện, các fans đang ở hiện trường liền lớn tiếng la lên.

“Hoá ra Lục An An còn biết đánh đàn nữa.”

“Lục An An.”

Có khả năng bởi vì hôm nay là trận chung kết, hình như cô cũng không ôm hi vọng gì mình sẽ trở thành người đứng đầu chương trình nên tâm trạng rất ổn.

“Thầy Thịnh, còn chưa tới chúng ta ạ.”

“Thầy Thịnh, còn chưa tới chúng ta ạ.”

Thịnh Hành dở khóc dở cười: “Tôi biết.”         

“Cậu ấy biết mà, tớ từng nhìn thấy rất nhiều lần rồi.”

Trước ngày hôm nay còn chưa có ai được nhìn thấy đâu.

Cô ngước mắt nhìn về phía vị trí giữa sân khấu, đột nhiên có chút nhớ nhung và mong đợi.

Anh hơi dừng lại: “Ngày tết hôm ấy, có phải Lục Diên đã gửi số WeChat của tôi cho em không?”

Lục An An sững sờ.

Thịnh Hành hỏi: “Không muốn thêm bạn?”             

Không cần mọi người nói, Lục An An cũng sẽ cố gắng phấn đấu, vì chính bản thân cô, cũng vì những người đã ủng hộ cô.

“Không phải không phải.”

Lục An An vội vã giải thích: “Em sợ sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho anh.”

Thường Thiến kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Thầy Cố, thầy Thịnh, sao hai thầy lại tới đây?”

“Ừm.”

Nghe vậy, mọi người đều mỉm cười.

“Cái gì?”

Không cần mọi người nói, Lục An An cũng sẽ cố gắng phấn đấu, vì chính bản thân cô, cũng vì những người đã ủng hộ cô.

Lục An An chớp mắt, đột nhiên không tìm ra được lý do gì hợp lý.             

Cô sửng sốt một chút, lúc này cũng không kịp nghĩ xem vì sao Thịnh Hành lại biết Lục Diên gửi số WeChat của anh cho mình. Cô chỉ há miệng thở dốc một hơi, cẩn thận từng li từng tí nhìn Thịnh Hành: “… Em có thể thêm sao?”

“Lười đi.”

“Ừm.”

“Vậy, thầy Thịnh không sợ em sẽ đeo bám vào thầy sao?”

Cố Bạch cười cười, nhạt nhẽo nói: “Tốt xấu gì tôi cũng là khách quý giúp em biểu diễn bài hát hôm nay đó, tất nhiên phải tới thăm hỏi các em một chút rồi.”

Cô ngước mắt nhìn về phía vị trí giữa sân khấu, đột nhiên có chút nhớ nhung và mong đợi.

Thịnh Hành nở nụ cười, cúi đầu nhìn cô: “Em sẽ làm thế sao?”

Thường Thiến kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Thầy Cố, thầy Thịnh, sao hai thầy lại tới đây?”

“Sẽ không ạ.” 

Thịnh Hành và Cố Bạch đã đi ra ngoài từ sớm, sau khi hai người trang điểm ở chỗ này xong liền thành thật về phòng trang điểm của mình, ở chỗ này mãi chung quy cũng không tốt lắm.

Cô đè lại khóe môi, nhịn cười, chuyên gia trang điểm thấy thế cười khẽ hô lên: “An An, đừng cười đừng cười, để chị trang điểm xong mắt cho em cái đã.”

Lục An An rất thành thực lắc đầu: “Em nhất định không làm vậy đâu.”

Cô không dám.               

Có khả năng bởi vì hôm nay là trận chung kết, hình như cô cũng không ôm hi vọng gì mình sẽ trở thành người đứng đầu chương trình nên tâm trạng rất ổn.

“Hoá ra Lục An An còn biết đánh đàn nữa.”

Thịnh Hành “Ừ” một tiếng, không tiếp tục nói nữa. 

Thường Thiến kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Thầy Cố, thầy Thịnh, sao hai thầy lại tới đây?”

Ngay sau đó, Lục An An nhìn xung quanh một lượt, ngốc nghếch lại đáng thương nói: “Di động của em đưa cho nhân viên công tác mất rồi.”

Thịnh Hành: “… Có thời gian lại thêm, không vội.”

“Vậy, thầy Thịnh, thầy đừng từ chối đấy nhé.”

“Ừm.”

Lúc hai người diễn tập, xung quanh có không ít nhân viên công tác lần đầu tiên nhìn thấy Lục An An đánh đàn, lúc cô đánh đàn cả người toát lên một loại khí chất điềm tĩnh vô cùng, khiến người xem cảm thấy vô cùng thoải mái.

Anh hơi dừng lại: “Ngày tết hôm ấy, có phải Lục Diên đã gửi số WeChat của tôi cho em không?”

“Hoá ra Lục An An còn biết đánh đàn nữa.”

“Cậu ấy biết mà, tớ từng nhìn thấy rất nhiều lần rồi.”

“Đúng là chân nhân bất lộ tướng.”

Sau khi diễn tập hai lần, hai người đều cảm thấy tổng thể không tệ nên quyết định kết thúc.

Ngày hôm sau chính là trận chung kết.

Sau khi diễn tập hai lần, hai người đều cảm thấy tổng thể không tệ nên quyết định kết thúc.

“Ừm.”

Cố Bạch cười: “Căng thẳng sao?”

Thịnh Hành còn phải trở về đoàn làm phim, trước khi đi, anh liếc nhìn Lục An An: “Tôi đi đây.”

“Tạm biệt Thầy Thịnh.”

Thịnh Hành cười cười, vì fans nhỏ mà đưa ra lời chúc phúc chân thành nhất: “Cố lên.”

Thịnh Hành và Cố Bạch đã đi ra ngoài từ sớm, sau khi hai người trang điểm ở chỗ này xong liền thành thật về phòng trang điểm của mình, ở chỗ này mãi chung quy cũng không tốt lắm.

“Em nhớ rồi.”

Thịnh Hành cười cười, vì fans nhỏ mà đưa ra lời chúc phúc chân thành nhất: “Cố lên.”

Sau khi Thịnh Hành đi, Lục An An lại trở về phòng huấn luyện, một mình một người luyện tập một lúc lâu sau.

Thường Thiến kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Thầy Cố, thầy Thịnh, sao hai thầy lại tới đây?”

Đến khi rạng sáng mới thu dọn đồ đạc trở về ký túc xá nghỉ ngơi.

Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía Thịnh Hành: “Cậu không hỏi thăm An An một chút à?”

*

Ở bên ngoài các khán giả cũng đã đến gần hết, sân khấu lần này so với lần trước càng thêm to lớn và cao cấp hơn.

Trận chung kết đúng hẹn mà tới.

Trận chung kết đúng hẹn mà tới.

Chiều hôm đó, các fans tới hiện trường nhiều đếm không xuể, ai có thể tới đều cố gắng có mặt.

Có một khoảng khắc, Thịnh Hành gần như đã quên mất cảnh tượng lần đầu tiên anh nhìn thấy cô

Anh ta không nói gì, một lúc lâu sau liếc nhìn các thiết bị trong phòng, thật sự quá đơn sơ.

“Ô ô ô ô hôm nay anh trai thật tuyệt vời.”

Cân nhắc đến đây là trận chung kết cuối cùng của chương trình, tổ tiết mục còn cố ý sắp xếp một con đường công khai cho các thí sinh đi vào hội trường, để mọi người có thể xuống xe chào hỏi với các fans tới support mình.

Thịnh Hành liếc mắt nhìn anh ấy, lại cúi đầu nhìn vào cô gái nhỏ vẫn còn đang trang điểm.

Khi các cô gái vừa xuất hiện, các fans đang ở hiện trường liền lớn tiếng la lên.

Lục An An cười cười, khóe môi cong lên, trong đôi mắt như có một vì sao sáng lên lấp lánh: “Em nhất định sẽ cố gắng, mọi người cũng phải chú ý an toàn nhé.” 

Nghe vậy, mọi người đều mỉm cười.

“A a a a a a! An An An An cố lên!”

Có khả năng bởi vì hôm nay là trận chung kết, hình như cô cũng không ôm hi vọng gì mình sẽ trở thành người đứng đầu chương trình nên tâm trạng rất ổn.

“Con gái con gái mau nhìn ma ma!!! Ma ma đang ở đây! !”

Thịnh Hành dở khóc dở cười: “Tôi biết.” 

 Khi các cô gái vừa xuất hiện, các fans đang ở hiện trường liền lớn tiếng la lên.

Thịnh Hành dở khóc dở cười: “Tôi biết.”         

“Trời ạ, hôm nay con gái thật là đẹp quá đi!”

“Hiểu Sương cố lên! ! ! Em vĩnh viễn là tốt nhất!”

Trước ngày hôm nay còn chưa có ai được nhìn thấy đâu.

“Hôm nay Dụ Thư đẹp quá!!! Ma ma mãi mãi yêu con!”

“Vâng!”

 “A a a a a a! An An An An cố lên!”

“Trời ạ, hôm nay con gái thật là đẹp quá đi!”

“A a a a a a a a a a nhìn bên kia nhìn bên kia, Lục An An và Thường Thiến tới rồi, mau nhìn mau nhìn!”

Lục An An chớp mắt, đột nhiên không tìm ra được lý do gì hợp lý.             

Thường Thiến gật đầu: “Có một chút ạ, nhưng em thấy vẫn ổn.”

Sau khi Thịnh Hành đi, Lục An An lại trở về phòng huấn luyện, một mình một người luyện tập một lúc lâu sau.

Mọi người lục tục từ trong xe bước xuống, lần lượt chào hỏi với các fans xung quanh.

Lục An An và Thường Thiến đi chung với nhau, khi nghe thấy âm thanh này còn có chút muốn cười.

Trước đây khi cô đi tiếp ứng cho idol nhà mình hình như cũng không kém nhiều lắm khung cảnh hôm nay.

Lục An An cười cười, khóe môi cong lên, trong đôi mắt như có một vì sao sáng lên lấp lánh: “Em nhất định sẽ cố gắng, mọi người cũng phải chú ý an toàn nhé.” 

Nghĩ nghĩ, cô không tiếng động cong môi nhìn lại: “Cảm ơn các chị.”

“Vậy, thầy Thịnh không sợ em sẽ đeo bám vào thầy sao?”

“A a a a ! An An! An An! Em phải cố gắng lên!”

“Vâng.”

Lục An An cười cười, khóe môi cong lên, trong đôi mắt như có một vì sao sáng lên lấp lánh: “Em nhất định sẽ cố gắng, mọi người cũng phải chú ý an toàn nhé.” 

“Ô ô ô ô! An An tốt bụng quá đi!”

“An An em là tốt nhất, bọn chị nhất định sẽ bỏ phiếu cho em.”

Không cần mọi người nói, Lục An An cũng sẽ cố gắng phấn đấu, vì chính bản thân cô, cũng vì những người đã ủng hộ cô.

“Ô ô ô ô hôm nay anh trai thật tuyệt vời.”

Sau khi đi vào hậu trường, bởi vì lần này số lượng thí sinh đã không còn nhiều nên tổ tiết mục còn sắp xếp cho mọi người chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp, có điều bọn họ còn chưa tới mức được đãi ngộ cao cấp như kiểu mỗi người một chuyên gia trang điểm mà là hai, ba người dùng chung một chuyên viên trang điểm, nhưng như vậy cũng đã đủ sài rồi.

Không bao lâu sau, các khách quý được mời tới phối hợp diễn cùng các thí sinh cũng lần lượt tới hội trường.

Bên ngoài lại một lần nữa vang lên những tiếng thét chói tai, khiến cho các cô gái đều không nhịn được cười.

Chuyên gia trang điểm đang trang điểm cho Lục An An nghe thấy tiếng thét chói tai bên ngoài thì cười cười nói: “Chị đoán có khi là thầy Thịnh đến đó?”

“Cũng có thể là thầy Cố mà.”

Hai nhân viên công tác vui vẻ trò chuyện.       

Trong lòng Lục An An mang theo hy vọng không ngừng.

Thường Thiến và Lục An An được phân vào cùng một phòng, bên trong đã có chuyên gia trang điểm chờ sẵn: “Lỡ như là hai người cùng tới thì sao?”

Lần tranh tài cuối cùng này cô chỉ cần biểu diễn hoàn chỉnh bài hát của mình là được, những cái khác đều không quan trọng.

Lục An An rất thành thực lắc đầu: “Em nhất định không làm vậy đâu.”

Thường Thiến cười: “Để tớ ra nhìn xem.”       

Cố Bạch cười: “Căng thẳng sao?”

Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía Thịnh Hành: “Cậu không hỏi thăm An An một chút à?”

Cô ấy ngó ra ngoài cửa sổ, vừa nhìn liền cười rộ lên: “Thực sự là thầy Cố và thầy Thịnh cùng nhau tới đó.”

Nghe vậy, mọi người đều mỉm cười.

“Sao hôm nay thầy Thịnh lại tới sớm như thế nhỉ.”

“Không biết nữa.”    

“Vậy, thầy Thịnh không sợ em sẽ đeo bám vào thầy sao?”

Lục An An vội vã giải thích: “Em sợ sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho anh.”

“Thầy Cố đến sớm cũng là chuyện bình thường, nhưng mà thật hiếm thấy thầy Thịnh đến sớm như thế.”

Ngay sau đó, Lục An An nhìn xung quanh một lượt, ngốc nghếch lại đáng thương nói: “Di động của em đưa cho nhân viên công tác mất rồi.”

“Có lẽ vì hôm nay là trận chung kết chăng?”

“Không biết nữa.”    

Lục An An nghe thấy lời mấy chuyên gia trang điểm đối thoại thì không tiếng động cong môi.

Khi nghe thấy mc điều khiển chương trình gọi tên Hà Hiểu Sương, Lục An An ngước mắt lên liếc nhìn, Hà Hiểu Sương còn chuẩn bị cả một ban nhạc cùng cô ta lên sân khấu.

Làn đầu tiên anh nhìn thấy Lục An An còn không cảm thấy cô đặc biệt đẹp, nhưng tổng quan gương mặt cô rất hài hòa xinh xắn, bây giờ anh lại nghĩ có thể vì cô càng ngày càng tự tin hơn nên nhìn cũng càng ngày càng đẹp.

Cô cảm thấy có lẽ vì hôm nay là tập cuối cùng của chương trình nên Thịnh Hành mới tới sớm như vậy.

Có điều không bao lâu sau Lục An An đã nhìn thấy Thịnh Hành.

Thịnh Hành đứng cùng một chỗ với Cố Bạch, xuất hiện ở cửa ra vào gian phòng nhỏ của các cô ấy.

Lục An An sững sờ.

Thường Thiến kinh ngạc thốt lên một tiếng: “Thầy Cố, thầy Thịnh, sao hai thầy lại tới đây?”

Có một khoảng khắc, Thịnh Hành gần như đã quên mất cảnh tượng lần đầu tiên anh nhìn thấy cô

Cố Bạch cười cười, nhạt nhẽo nói: “Tốt xấu gì tôi cũng là khách quý giúp em biểu diễn bài hát hôm nay đó, tất nhiên phải tới thăm hỏi các em một chút rồi.”

Thường Thiến: “Vậy rất cám ơn thầy Cố, em sẽ cố gắng.”

Thịnh Hành cười cười, vì fans nhỏ mà đưa ra lời chúc phúc chân thành nhất: “Cố lên.”

Cố Bạch cười: “Căng thẳng sao?”

Thường Thiến gật đầu: “Có một chút ạ, nhưng em thấy vẫn ổn.”

Thịnh Hành hỏi: “Không muốn thêm bạn?”             

Có khả năng bởi vì hôm nay là trận chung kết, hình như cô cũng không ôm hi vọng gì mình sẽ trở thành người đứng đầu chương trình nên tâm trạng rất ổn.

“Hoá ra Lục An An còn biết đánh đàn nữa.”

Tâm lý của Lục An An bây giờ chính là như vậy.

Lần tranh tài cuối cùng này cô chỉ cần biểu diễn hoàn chỉnh bài hát của mình là được, những cái khác đều không quan trọng.

Cố Bạch gật đầu, vui mừng nói: “Nghĩ như vậy là được rồi.”

Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía Thịnh Hành: “Cậu không hỏi thăm An An một chút à?”

Bên ngoài lại một lần nữa vang lên những tiếng thét chói tai, khiến cho các cô gái đều không nhịn được cười.

Du Nguyên: “… ?”

Chuyên gia trang điểm đang trang điểm cho Lục An An nghe thấy tiếng thét chói tai bên ngoài thì cười cười nói: “Chị đoán có khi là thầy Thịnh đến đó?”

Thịnh Hành liếc mắt nhìn anh ấy, lại cúi đầu nhìn vào cô gái nhỏ vẫn còn đang trang điểm.

Thịnh Hành: “… Có thời gian lại thêm, không vội.”

Làn đầu tiên anh nhìn thấy Lục An An còn không cảm thấy cô đặc biệt đẹp, nhưng tổng quan gương mặt cô rất hài hòa xinh xắn, bây giờ anh lại nghĩ có thể vì cô càng ngày càng tự tin hơn nên nhìn cũng càng ngày càng đẹp.

Có một khoảng khắc, Thịnh Hành gần như đã quên mất cảnh tượng lần đầu tiên anh nhìn thấy cô

____________

Hết chương  51

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *