Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Edit: nukaly
✨ Chương 107 ✨
Edit: Nukaly
____________
Bùi Mạn Đông là ai.
Cô ta là một người phụ nữ đã từng lên hot search với Lục Diên, còn có tin đồn cô ta là bạn gái cũ của Lục Diên.
Mặc dù công ty có đưa ra thông cáo phủ nhận, nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại tới việc quần chúng ăn dưa bởi vì —— Bùi Mạn Đông từng công khai tỏ vẻ, cô ta thích Lục Diên.
( ăn dưa: ý chỉ hóng hớt, nghe ngóng )
Trước đây Lục An An cũng đã từng ăn quả dưa này, khi đó cô không có cảm giác gì, nhưng hiện tại lại có cảm xúc rất lớn.
*
Cô nhìn Bùi Mạn Đông từ bên ngoài đi tới.
Bùi Mạn Đông lớn lên rất xinh đẹp, giới giải trí không có người xấu, vẻ đẹp của cô ta đi thwo trường phái phong tình vạn chủng*, xuất thân là người mẫu, dáng người cực kỳ đẹp, vừa cao vừa gầy.
( phong tình vạn chủng: gợi cảm )
Lúc cười lên cũng rất đẹp.
Lục An An nhìn chằm chặp cái tay kia, ánh mắt thật giống như muốn cắt nát tay của Lục Diên ra vậy.
Cô nhìn mọi người, cười cười: “Chào mọi người, tôi là Bùi Mạn Đông.”
Nói xong, cô nhìn về phía Lục Diên: “Anh Diên, đã lâu không gặp.”
Mí mắt Lục An An giật lên, quay đầu lại nhìn về phía Lục Diên.
Lúc cười lên cũng rất đẹp.
Lục Diên khẽ mỉm cười: “Chào cô Bùi, đã lâu không gặp.”
( ăn dưa: ý chỉ hóng hớt, nghe ngóng )
Anh chủ động bắt tay.
Lục An An nhìn chằm chặp cái tay kia, ánh mắt thật giống như muốn cắt nát tay của Lục Diên ra vậy.
Liễu Mộng Đình đứng giữa hai người, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Lục An An thì đẩy bả vai cô một: “An An.”
Lục An An hoàn hồn, hờ hững không chút để ý thu hồi ánh mắt.
“Ừm.”
Bùi Mạn Đông chào hỏi với mọi người, lúc đến lượt Lục An An, cô ta còn cười vô cùng xinh đẹp: “Em là Lục An An?”
Liễu Mộng Đình đứng giữa hai người, sau khi cảm nhận được ánh mắt của Lục An An thì đẩy bả vai cô một: “An An.”
Lục An An gật đầu: “Chào cô Bùi.”
Bùi Mạn Đông nhìn cô, cười cười: “Lớn lên rất xinh đẹp.”
“Cảm ơn.”
Trước đây Lục An An cũng đã từng ăn quả dưa này, khi đó cô không có cảm giác gì, nhưng hiện tại lại có cảm xúc rất lớn.
Rõ ràng chỉ là một đoạn đối thoại đơn giản như vậy, nhưng các fans vẫn có thể não bổ ra rất nhiều chuyện.
[ Mấy người có cảm thấy hay không, cái cuộc nói chuyện của Bùi Mạn Đông và Lục An An kia, có chút ý tứ sâu xa nha. ]
[ Có có có! Tôi phát hiện ra nè, Bùi Mạn Đông có liếc mắt đánh giá Lục An An một chút, sẽ không phải là cô ta coi Lục An An như đối thủ đó chứ? ]
[ Chắc không đến nỗi đi. . . Lục An An và Lục Diên, tôi nhìn thế nào cũng không có cái cảm giác kia nha. ]
Lục Diên nhịn không được, mỉm cười nói: “Vậy thì thử xem, thực ra tôi cũng không biết pha, còn đang định tìm em tới giúp đây.”
[ Chỗ nào không có, rõ ràng là rất hợp có được không! Tôi ủng hộ cp song Lục. ]
[ Lục An An bị thần kinh rồi, Lục Diên cũng không phải là của cô ta, sao cái gì cũng cướp làm thế. ]
[ ? ? ? ? Có cả fan cp luôn? ]
[ Cmn! ! ! Tôi cũng phát hiện ra nhé, Bùi Mạn Đông có cố ý nói chuyện với Lục An An. ]
Bùi Mạn Đông: “. . .”
[ Đột nhiên cảm thấy Lục Diên chính là một quả bom nha, xem cảnh hai cô gái cùng tranh đoạt một người đàn ông, thật sự quá thú vị. ]
. . .
Lục An An nếu như nhìn thấy mấy dòng bình luận như mưa đạn kia nhất định sẽ trợn mắt tức giận.
Cô còn cần phải tranh đoạt sao!
Đó là loạn luân đó. Cô không cần.
Bùi Mạn Đông nhìn Lục An An như vậy cũng không thể nổi nóng được.
Có điều lúc này cô cũng không biết mấy cái này, còn cần phải dùng thái độ chân thành nhất đối xử với khách quý mới tới.
Bùi Mạn Đông đến khiến cho căn nhà nhỏ của bọn họ náo nhiệt hơn một chút, nhưng bầu không khí cũng tăng lên một chút xấu hổ lúng túng.
Trên cơ bản cô ta vẫn luôn đứng bên cạnh Lục Diên, không che giấu ý đồ của mình một chút nào.
“Lục Diên.”
Bùi Mạn Đông hô lên: “Cái này phải làm như thế nào vậy?”
[ . . Lục An An đang làm cái gì vậy? ]
Lục Diên liếc nhìn, không thể không tiến lên.
[ . . Lục An An đang làm cái gì vậy? ]
Bọn họ còn đang phát sóng trực tiếp, Lục Diên cũng không phải loại người không lưu lại cho người ta một chút mặt mũi nào.
Anh vừa mới đứng dậy, Lục An An không biết từ chỗ nào xông ra, vừa tích cực lại nhiệt tình nói: “Cô Bùi, cái này em biết làm nè, dể em đến giúp chị làm.”
Bùi Mạn Đông: “. . .”
Cô ta sửng sốt một chút, nhìn Lục An An đang xông tới: “À, được, cảm ơn.”
Lục An An khẽ mỉm cười: “Không cần khách khí, dù sao thầy Lục cũng mới đến đây có một hôm, cô Bùi có chuyện gì cứ trực tiếp hỏi em là được, cái gì em cũng biết.”
Nói xong, cô nhìn về phía Lục Diên: “Anh Diên, đã lâu không gặp.”
“. . .”
Mọi người im lặng không nói gì.
Lục Diên nhìn loạt động tác này của Lục An An, ở chỗ máy quay phim không quay tới cho cô một ánh mắt.
Lục An An trừng mắt lại với anh.
Người đàn ông này quá trêu hoa ghẹo nguyệt, cô phải thay chị Nhược Tinh nhìn kỹ anh trai của mình.
Bùi Mạn Đông cười cười, gật đầu đồng ý: “Được.”
Chỉ có điều vừa qua hai phút, Bùi Mạn Đông lại đột nhiên hô lên: “Lục Diên, em muốn uống trà, nơi này có không?”
Lúc này Lục An An không có mặt ở tầng một, cô còn đang ở trên phòng trải giường chiếu cho Bùi Mạn Đông.
Vốn dĩ việc này. . . Là Lục Diên muốn đi làm nhưng lại bị Lục An An cướp đi.
Lục Diên gật đầu một cái: “Muốn uống trà gì?”
Bùi Mạn Đông mỉm cười nhìn anh: “Loại nào cũng được, chỉ cần là thầy Lục ngâm cho em thì đều được hết.”
Chỉ có điều vừa qua hai phút, Bùi Mạn Đông lại đột nhiên hô lên: “Lục Diên, em muốn uống trà, nơi này có không?”
Tay Lục Diên cầm trà khựng lại, không hé răng đáp lời.
Trà ở chỗ này đều do nhà tài trợ đưa tới, lúc pha trà còn cần phải nói mấy lời quảng cáo.
Lục Diên vừa mới cầm trà ra liền nghe thấy có tiếng bước chân bạch bạch bạch vô cùng gấp gáp truyền đến từ trên tầng.
Anh quay đầu nhìn lại liền thấy Lục An An đang từ trên tầng hai chạy xuống, cô thở hồng hộc nói: “Cô Bùi, chị muốn uống trà sao? Chị muốn uống trà xanh hay là Hồng Trà, hay chị còn thích vị khác nữa? Để em nói cho chị nghe, trà này pha với sữa uống cực kỳ ngon.”
Cô nói một lèo xong lại cướp đo túi trà trong tay Lục Diên, nhìn về phía máy quay phim nói: “Mùa xuân muốn uống trà ** là lựa chọn tốt nhất đó nha.”
Nói xong, cô nhìn về phía Lục Diên: “Thầy Lục có muốn uống không ạ, em pha cho thầy cùng cô Bùi một lần luôn.”
Lục Diên nhịn không được, mỉm cười nói: “Vậy thì thử xem, thực ra tôi cũng không biết pha, còn đang định tìm em tới giúp đây.”
Lục An An: “Được ạ, để em vào bếp làm, thầy Lục có thể vào trong giúp em một chút không.”
Lục Diên: “Có thể.”
Các khán giả xem truyền hình trực tiếp đã trợn mắt há hốc mồm luôn rồi.
[ . . Lục An An đang làm cái gì vậy? ]
[ Lục An An có phải là là thích Lục Diên hay không? ]
[ Ha ha ha ha ha ha Lục An An thật sự quá buồn cười, mấy người có xem khung hình của Lục An An lúc nãy hay không? Thực ra cô ấy đang ở trên tầng cùng Liễu Mộng Đình trải ga giường, vừa nghe thấy giọng nói của Bùi Mạn Đông cô ấy liền lảo đảo một phát, ngã luôn ở trên giường sau đó liền ném cho Liễu Mộng Đình một câu rồi chạy ngay xuống tầng, ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi! ! ! Cô ấy vì ngăn cản Bùi Mạn Đông tiếp cận Lục Diên thật sự phí rất nhiều công phu nha. ]
[ Lục An An có bệnh à? ! ]
[ Lục An An bị thần kinh rồi, Lục Diên cũng không phải là của cô ta, sao cái gì cũng cướp làm thế. ]
Mọi người im lặng không nói gì.
[ Đột nhiên tôi có một suy đoán. . . có phải là Lục An An đang giúp Lâm Nhược Tinh hay không nha? Mọi người đều biết, mọi người đều hiểu ý tôi có đúng không? ]
[ Tròi má, tôi cũng thấy thế nha, cô ấy chắc là vì Lâm Nhược Tinh nên mới như vậy đi. ]
[ Ha ha ha ha ha Lục An An thật sự quá buồn cười, mặc dù mấy hành động này của cô ấy rất dễ bị người bôi đen, nhưng cô ấy thật sự rất nhiệt tình nha, hơn nữa, tôi thấy Bùi Mạn Đông cũng có chút lắm trò đi, chỉ pha một cốc trà thôi mà cũng muốn để Lục Diên làm.]
Bất kể là các khán giả nói thế nào, Lục An An cũng nhất quyết không cho Bùi Mạn Đông có cơ hội tiếp xúc thân mật với Lục Diên.
Cũng không để cho Lục Diên vì cô ta làm bất cứ chuyện gì.
*
Sau khi pha trà xong, Lục An An bưng tới đưa cho Bùi Mạn Đông, nhẹ giọng nói: “Cô Bùi, trà này cần đợi năm phút nữa mới uống được, bây giờ còn có chút nóng.”
Bùi Mạn Đông nhìn Lục An An như vậy cũng không thể nổi nóng được.
Cô ta gật gật đầu: “Cảm ơn An An.”
“Không có gì ạ.”
Lục An An cười cười: “Đây đều là chuyện mà em phải làm, cô Bùi nếu có ván đề gì thì cứ nói với em.”
Nói xong, Lục An An lại bạch bạch bạch chạy lên tầng, tiếp tục đi chải chăn đệm với Liễu Mộng Đình.
Ở tầng dưới, Bùi Mạn Đông liếc nhìn Lục Diên đang chậm rì rì đi ra từ trong phòng bếp, nhướng nhướng mày nói: “Lục Diên.”
____________
Hết chương 107