Chấm điểm: 8.6/10
Tác giả : Hoa Điêu Cửu
Đọc tại : wordpress
Tình trạng: Đã edit hết
Thể loại: Hiện đại – trùng sinh – dị năng – không gian – huyền huyễn,nữ cường, nam cường
Editor: Mặc Doanh
Giới Thiệu:
Đến lúc chết Mộc Tuyết cũng không hiểu được, rốt cuộc mình đã làm sai chỗ nào, tại sao lại phải sống khổ sở thê lương như thế, suốt hai mươi lăm năm không ngừng bị khinh thường sỉ nhục, phản bội, tổn thương.
Khi cô nhìn thân thể của mình bị người đàn ông mình yêu nhất và người bạn thân nhất cùng nhau cắt thành nhiều mảnh nhỏ, ném vào bãi rác hôi hám, rốt cuộc tỉnh ngộ.
Sau khi Mộc Tuyết trọng sinh, không còn là đóa hoa nhát gan yếu đuối thiện lương, thánh mẫu Bạch Liên hoa.
Chúng ta đi cùng Mộc Tuyết, đấu thân thích cực phẩm, bạn bè vô lương, diệt tiểu tam âm hiểm, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, trưởng thành làm một đóa Hắc Liên hoa tự tin tao nhã xinh đẹp cường đại!
——————–
Văn này là sủng văn, chậm nhiệt, kết cục 1v1, có không gian, có dị năng, có cán bộ cao cấp, có hào môn ~~ người đối ‘cô’ không tốt kết cục đều rất thê lương, cùng với, bộ này các cực phẩm thường lui tới đầy đất. Có lỗi, xin nhẹ tay, hoan nghênh đóng góp ý kiến ~~~ cùng với, văn này thật sự cẩu huyết, nếu có chút không khoẻ nhất định phải đọc trước hướng dẫn sử dụng, ngửa mặt lên trời cười to ~~~
[Biên tập đánh giá ]
Kiếp trước Mộc Tuyết có một đám người thân cực kỳ sốt ruột, cả đời khoan dung hữu ái đều cho chó ăn, chết thê lương. Mộc Tuyết kiếp này, trong quá trình báo thù, vận mệnh người xung quanh đều thay đổi, có được thân tình chân thành, hữu tình, tình yêu. Văn này tình tiết chặt chẽ tiết tấu rõ ràng lưu loát, tính cách nhân vật rõ ràng, tình cảm phát triển tự nhiên, không gian và dị năng mới mẻ độc đáo, đáng giá để đọc.
MỤC LỤC
Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 . . .
_______________________________________________
REVIEW chủ nhà:
Cá nhân thì vì đọc đã lâu nên mình thấy truyện hay, mình thích mấy kiểu chậm nhiệt nhưng vẫn rõ ràng như này hơn là bụp phát yêu ngay =))
REVIEW của Review truyện
Cảnh báo: Độ tuổi của các nhân vật trong truyện này có chút hơi vi diệu, vì khi nữ 9 trùng sinh lại thì lúc đó cô đang học cấp 2, nam 9 còn học cấp 3… nên khi đọc sẽ có cảm giác các yếu tố truyện xây dựng (đánh nhau, tình yêu, …) không khớp. Nhưng nếu các bạn bỏ qua vụ độ tuổi thì sẽ thấy truyện rất đáng đọc.
Truyện kể về Mộc Tuyết, một người sống trầm lặng và có phần yếu đuối.
Truyện bắt đầu bằng bối cảnh, chồng cô dẫn tiểu tam về nhà, hay nói đúng hơn tiểu tam đó là người bạn thân nhất của cô. Trong trận tranh chấp, chồng cô đánh chết cô. Vì để trốn tội, chồng cũng bạn thân đã chặt xác cô thành từng miếng rồi mang đi phi tang. Quá uất hận, lệ hồn cô trùng sinh lại năm cô còn học Trung cấp.
Mộc Tuyết sống lại và quyết định phải thay đổi vận mệnh của mình.
Bị giáo viên đánh đến mức đầu bị chảy máu mà ba mẹ cô lại mang theo tiền, quà xin lỗi giáo viên kia. Cũng nhờ vậy, cô làm quen được với Lưu Sảng, một chàng trai phóng khoáng và Ngô Sâm Nhược, một chàng trai hơi âm u, học ban 16-ban kém nhất ở trường.
Từ việc tìm cách chỉnh giáo viên đã đánh mình, thu thập 2 người em họ “cực phẩm” tới việc khuyên mẹ mình tự lập nghiệp để tránh không bơ vơ khi bị chồng mình bỏ.
Nam chính Tống Ngôn Mục rất tốt. Anh sủng nữ chính không giống như những văn án sủng khác, mà anh sủng nữ chính bằng cách giúp cô trở nên mạnh hơn.
Truyện cũng mang hơi hướm dị giới khi có yếu tố linh hồn, đạo sĩ.
Đây quả thật là câu truyện khá hay, những tình tiết xây dựng rất ly kỳ.
———0o0———
1.
“Tiểu Tuyết nhà cô?? Rõ ràng là em gái nhà tôi!!”
Theo lý thuyết, bình thường nam sinh nhìn thấy nữ sinh xinh đẹp đáng yêu như thế nói chuyện, hẳn là như hoa nở giữa mùa xuân. Đáng tiếc Lưu Sảng sinh ra là một đóa kỳ hoa (hoa lạ, kỳ cục), thẩm mỹ và cách nhìn của cậu với người thường vô cùng bất đồng, hơn nữa, dục vọng giữ lấy cũng đặc biệt mạnh mẽ.
Đối với em gái mình vừa nhận, còn có người đến biểu thị công khai quyền sở hữu, đây thật sự là khiêu khích người khác!
Vì thế, Lưu Sảng đen mặt: “Cái gì nhà cô, em ấy là em gái nhà tôi! Của tôi!”
Lâm Dư Phỉ hoàn toàn hóa đá, ả ngửa đầu nhìn vóc người cường tráng của Lưu Sảng, tuy rằng đẹp trai ngời ngời nhưng là một nam sinh lạnh lùng mặc kệ thế sự, rốt cuộc nhịn không được, quay đầu bỏ chạy.
Mộc Tuyết trợn mắt há hốc mồm, cô chưa bao giờ gặp người con trai nào không cho Lâm Dư Phỉ mặt mũi, tình huống trước mắt này, cô thật sự có chút không chấp nhận được.
Đáng tiếc Lưu Sảng cũng không có ý thức được mình vừa tổn thương người đẹp, từ mặt đen biến thành tươi cười rạng rỡ: “Tiểu Tuyết, anh mang cơm tới cho em.”
2.
Nhìn Ngô Sâm Nhược giống như tổ tiên, Mộc Tuyết trông mong nói: “Sâm Nhược, cậu, cậu rất thiếu tình yêu phải không?” Bằng không sao cậu có thể cho tôi một dị năng thần kỳ như vậy?
Ngô Sâm Nhược uống một ngụm cà phê cho thanh cổ họng: “Không không không, tớ không thiếu, cậu không cần yêu tớ…… Hình mẫu của tớ không phải là cậu, cậu không thể sử dụng năng lực đó với tớ bắt tớ yêu cậu, nếu không chúng ta tuyệt giao!”
Lời bình của các bạn đọc khác:
Truyện này mang lại cho người đọc cảm giác khá là khó chịu, bực bội, tàn khốc vì thế giới trong truyện thật sự quá đen tối, tiêu cực, con người bị giẫm đạp, người lương thiện không thể sống nổi trong thế giới tàn khốc này. Truyện muốn chỉ cho con người ta phải sống mạnh mẽ, không được để bị bắt nạt bởi số người chân thành muốn giúp đỡ là cực kỳ ít. Phải biết tự bảo vệ bản thân, chỉ kết bạn với những người chân thành và luôn sống mạnh mẽ. Mình là một người khá mơ mộng nên gu truyện này không hợp với sở thích của mình, tuy vậy mình vẫn muốn đọc, vì truyện thực sự hay. Chỉ là bạn editor nói quá nhiều, cứ hở chút là nói lời nguyền rủa làm mình hơi khó chịu.
_______________________________________________
chẹp, có đôi lúc thấy tình tiết có hơi phi logic, đọc thấy kì kì nhưng tạm chấp nhận đc. Trong này mê tín dị đoan và trọng nam khinh nữ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhân vật…
_______________________________________________
Thật sự thấy truyện rất hay nhưng đọc thấy tâm trạng cũng tiêu cực theo, nên mình đọc được hơn 60 chap rồi từ bỏ xem đoạn sau mấy chap nữa thôi. Từ đó giờ đọc truyện trọng sinh hiện đại chưa thấy truyện nào các nhân vật mang tâm trạng ác liệt như này.