Menu Đóng
Posted in Review Edit, Review Edit đam

Chấm điểm: 8.5/10

Đọc tại: wordpress

TẠM DỊCHTUI BẢO BẠN CÙNG BÀN ĐÁNH CẬU!

Tác giảKháo KháoThể loại:  Thanh xuân vườn trường, niên thượng (Công lớn hơn thụ 2 tuổi), đôi bên thầm mến, ngọt sủng, 1×1, HE.

Thuộc tính: Trước học sinh cá biệt, chán chường sau phấn đấu hết mình, đảm đang, trầm tính công vs trước ủ rũ, yếu đuối sau dịu ngoan, kiên định, học sinh xuất sắc thụ.

Số chương: 66 chính văn + 2 PNEditor: Lam

Văn án:

TÁC GIẢ NHỬ MỒI:

Bạn học sinh xuất sắc đáng thương bị trường cũ bắt nạt nên phải chuyển từ trường cấp ba trọng điểm sang một ngôi trường bình thường khác.

Đại ca Triển Minh – Cao 1m90, không người dám chọc: Tên nhóc này, tao che chở.

Nhóc đáng thương Cố Kỳ Nam – Cao 1m70: Anh Triển chỉ là một đứa nhỏ yếu đuối, bất lực, mềm mại, hiền lành, tớ muốn dành hết tình yêu thương cho anh ấy.

Mọi người: ???

Chủ nhiệm lớp: Triển Minh, cậu nhìn coi mình thi được bao nhiêu điểm?

Triển Minh: Em sẽ nói bạn cùng bàn chỉ cho em.

Bạn học cũ: Cố Kỳ Nam, mày đừng cho rằng chuyển trường thì tụi tao sẽ không tìm được mày.

Cố Kỳ Nam: Tui sẽ kêu bạn cùng bàn của tui tới đánh mấy người!

_______

MỤC LỤC

Chương 1: Học sinh chuyển trường Chương 2: Bạn mới cùng bàn
Chương 3: Con trai cưngChương 4: Trứng luộc
Chương 5: Tiểu Gia TinhChương 6: Thêm Wechat
Chương 7: Tao bảo kêChương 8: Tiểu Nam Tử

….

_______________________________________________

REVIEW chủ nhà:

Tui thấy bộ này khá hay, bé thụ có sự chuyển biến tâm lý rất tốt, tình tiết hợp lý, thậm chí có sự giải thích cho cách ứng xử của nhân vật.

Đây là một loại khác với sản văn đang lưu hành, nó có sảng , nhưng vẫn có thật, cách công trả thù cho thụ tuy không triệt để nhưng lại mạnh mẽ, đối với thụ, công là một thân cây tùng bách vững chãi trong những ngày đen tối, nơi thụ có thể dựa vào, còn với công, mình nghĩ thụ chính là ánh sáng hiếm hoi trong lòng của công vào thời điểm mà anh thất vọng nhất.

Truyện này chủ thụ nửa công =)) công thụ gặp nhau vào thời điểm quan trọng nhất trong cuộc đời học sinh và cũng là trong cuộc đời của chính hai ẻm

Thụ ban đầu có chút mềm yếu nhát gan, nhưng ẻm lại có một tiềm năng vả mặt ở trong người.

Công đầu gấu đầu mèo nhưng lại có tố chất tâm lí mềm mại vô cùng.

Công ban đầu chính là ánh sáng của thụ, là người thay đổi suy nghĩ và cảm nhận của thụ, là người giúp thụ có thể đứng trước những người bắt nạt mình hét to ‘tao không sợ, bọn mày lại đây.’ 

Về sau thụ lại như một cây dây leo len lỏi trong cuộc sống của công, là người thay đổi con đường tương lai đầu đường xó chợ của chàng đầu gấu, là người khi biết mình gay không ngại ngần theo đuổi để khiến công cuối cùng không dằn lòng được mà đồng ý ở bên nhau. 

Hai người này là hai cá thể độc lập nhưng lại không thể thiếu trong cuộc đời của nhau.

Truyện không marysue, tình tiết có nặng có nhẹ, không có vả mặt 100% nhưng có 80% nên sáng được một nửa =)))

Đọc hay

REVIEW của Review Quốc Dân:

Tâm tình khi đọc bộ này có chút kích động, tại vì nó thật quá. Thầy cô bây giờ đi dạy không có cái tâm như thời xưa nữa rồi. Tui năm nay 28 tuổi, hồi cấp 2 tui ngu toán cực kì, thế là mẹ gửi vào lớp học thêm của một người thầy tên Nguyện, mỗi lớp thầy dạy nhiều nhất là 3 đứa. Sau này thầy có phụ đạo ở trường theo chỉ thị, nhưng những đứa vào tay thầy rồi toán từ 1 điểm leo hẳn lên 5,6. Điển hình là tui toán 3 nhảy lên 9.75 (thầy trừ tui 0.25 vì tội làm bài dùng bút xóa) và bị nhéo vành tai cho nhớ đời. Là tui thật sự hiểu bài nha các bạn, hiểu từng mệnh đề phải dùng công thức nào để làm ấy, học trò cũ của thầy nhiều và nhớ ơn thầy không kể hết luôn. Ngoại hình thầy dữ lắm nhưng một khi đã dạy thì dạy hết mình, đã chơi là chơi hết cỡ với học trò, yêu thương như một người bạn vậy.

Một người nữa là thầy dạy vật lí cấp 3, đang giảng bài mà ổng thấy lớp có ai đơ ra là ổng lại hỏi mấy đứa có hiểu thầy nói gì không? Chỉ cần 1 đứa nói không là ổng xóa bảng giảng lại từ đầu, kệ bà cái giáo án, kịp thì tốt không kịp thì thôi. Cả lớp ai cũng quý thầy.

Tự dưng nay đọc bộ này, vốn đã ác cảm nghề giáo nay lại ghét hơn. Thầy cô quan tâm thành tích, cúi nhường tiền tài mà bỏ mặc học sinh của mình. Thấy thương ghê lắm những bạn học trò như công và thụ trong truyện. Haizzz.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *