Chấm điểm: 7.9/10
Đọc tại: xichdiemtrang
Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa
Thể loại: Yêu sâu sắc, chủng điền văn, niên hạ, HE,Niên hạ, song trọng sinh, huynh đệ
Tình trạng bản edit: hoàn
Văn án:
Bổn văn kể về một đôi huynh đệ nhiều lần trải qua nhấp nhô, sau khi trọng sinh tu thành chính quả, trước tiểu ngược sau ngọt ngào ấm áp, HE
P.S. Quét mìn: Huynh đệ bất luân, phúc hắc ẩn nhẫn độc ác công + tham tiền nhị hóa thuần thiện thụ, niên hạ
Quyển thứ nhất: Chúng tôi đã từng yêu nhau
Lục Khôn Đức nghẹn ngào khóc lớn, khàn cả giọng, đôi bàn tay giao lại đặt trên tim, phảng phất như cách một thế hệ ôm lấy người mình yêu.
Nghĩa trang Thanh Sơn ở thành Bắc, có một tòa mộ mới, bên trong có một người con trai trẻ tuổi.
Cũng tư thế giống vậy, đôi bàn tay giao lại đặt trên ngực, ôm ấp trái tim Lục Khôn Đức vĩnh viễn ngủ say.
Đó là em trai anh, anh sẽ không còn được gặp lại cậu nữa.
Quyển thứ hai: Hoạn nạn nâng đỡ
Lục Khôn Đức nhìn căn phòng tràn ngập hồi ức, kinh ngạc nói không nên lời.
Lục Quân Cường nhìn anh cười cười: Anh nhìn xem, anh muốn, em luôn có thể cho anh.
Quyển thứ ba: Bên nhau dài lâu
Lục Khôn Đức nhìn gương mặt vẫn trẻ tuổi của Lục Quân Cường, đột nhiên cảm thấy nhiều năm như vậy, cho dù có lại nhiều thêm những chuyện không như ý cũng đáng.
Lục Quân Cường không nói gì, nhắm mắt lại, nắm chặt lấy tay anh.
Tag: Yêu sâu sắc, trọng sinh, chủng điền văn, niên hạ, HE
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Quân Cường, Lục Khôn Đức ┃ vai phụ: Vu Hạo Phong, Đồng Kha ┃ cái khác: Trọng sinh, niên hạ, ngọt ngào ấm áp
_______________________________________________
Truyện bình thường, không đào sâu các vấn đều ngoài, chủ ysu là tình yêu của công và thụ, đọc chơi được, không có gì đặc sắc lắm :v
Tui thấy nếu mỗi ngày chỉ có 1 ít time để đọc thì có thể bỏ qua bộ này ~~
Thụ (hơi) thánh mẫu, công thì thâm tình.
có ngược tra, 1 xíu, nhưng k sảng :v
Nếu muốn biết nọi dung chi tiết thì đọc spoi của bạn bên dưới cũng được đó
_______________________________________________
“Cậu ta nói… muốn đem tim của mình cho cậu, bắt tôi sau khi phẫu thuật đem trái tim của cậu… đặt vào thi thể cậu ấy rồi mới hạ táng… còn nói tôi có thể giấu cậu một ngày thì một ngày, chờ đến khi tôi chạy đến cửa… Quân Cường nổ súng tự sát.”
“Hốc mắt Lục Khôn Đức nhịn không được đỏ lên, nói: “Nó yêu tôi yêu đến mức có thể cho tôi tim của nó… Nó vẫn luôn yêu tôi chiều tôi, nó trước kia… nhất bước tam khấu lên núi đi cầu phúc cho tôi, nó cũng chưa từng khiến tôi khổ sở.”