Chấm điểm:8,7 /10
Tác giả: Mộc Tử Mặc Bạch
Đọc tại : maitran
Thể loại: xuyên thư, trọng sinh, tiên hiệp, tu chân, hệ thống, niên hạ, 1×1, HE, sủng
Cp: Quân Mặc x Lâm Tiêu
Raw + QT: Xà Viện
Edit: maichan | Độ dài: 93 chương+ PN
Tình trạng edit: HOÀN o(*>ω<*)o
Văn án:
Sách nói: văn có tranh luận, mới thật là văn hay.
Vì thế, Lâm Tiêu vặn vẹo mà xuyên qua quyển sách này, bất chấp hết thảy tranh cãi “Nữ chính đùa giỡn, không xứng với nam thứ”, “Nam thứ không được yêu, cầu giải cứu”,“Buông tha cho nam thứ”, “Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận”, cười tủm tỉm mà tiếp tục quán triệt —— hắn ngược nam thứ vô số lần, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.
Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành… sư tôn của nam thứ.
Bình luận sách gợi ý —— bù đắp cho nam thứ, thương tiếc nam thứ, tiêu trừ tội nghiệt, nếu không, oán niệm của độc giả sẽ hóa thành roi da đánh ngươi.
Lâm Tiêu nhìn thiếu niên tuấn lãng dương quang im lặng trước mặt —— sủng thì sủng đi, dù sao năm đó vì ngược… khụ khụ nam thứ, nam chính là ai ta cũng thường xuyên quên…
Nhưng mà… Nhưng mà!
Cái này lúc nào lại hắc hóa tinh phân, tính cách tiêu biểu trước kia “XX, vì ngươi, đau khổ gì ta cũng có thể ăn” biến thành —— “Sư tôn, vì ăn ngươi, thời điểm ta cái gì cũng có thể không ăn, liền độc ác đáng sợ đây?!”
Chậm đã, đừng kéo quần ta, vi sư cảm thấy còn có thể bù đắp một chút!
Tấn Giang ngân bài đề cử:
Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết để phát tiết, cuối cùng dùng mười năm cầm tù trao đổi cùng kẻ thù đồng quy vu tận. Mở mắt lần nữa, lại biến thành sư tôn của nam thứ bị hãm hại trong sách, từ nay về sau nuôi dưỡng đồ đệ ngụy ngốc bạch ngọt thật ra xấu xa hiểm độc, trên đường lớn chạy không ngừng, đem đồ đệ hắc hóa trọng sinh triệt để dưỡng thành công.
*hắc hóa: trở nên tà ác
*tinh phân: hôm nay loại tính cách này, ngày mai một loại khác tính cách, cũng thường hình dung một người tính cách biến đổi đa dạng.
*ngốc-bạch-ngọt: kiểu thể loại khờ khạo trong sáng ngọt ngào.
Đôi dòng của editor: truyện này là tác phẩm đầu tay của tác giả nên… mọi người có thể đoán được là viết có chỗ sẽ không trơn tru, có chỗ sẽ vô lý, có chỗ sẽ dong dài ( ̄ω ̄;)
Mình chọn truyện này vì thích tình cảm giữa 2 nhân vật chính thôi. Trong quá trình đọc có chỗ nào mọi người thấy ……. thì là do tác giả (chứ hông phải do mình) ┐( ̄∀ ̄)┌
_______________________________________________
Truyện hay, khá logic, có cái đoạn cuối hơi oái oăm ~~ =)) Truyện đọc đã lâu nhưng vừa đọc chương 1 tui đã lờ n
Tui thấy hay bà con ạ, đọc đi nha
_______________________________________________
Xuyên thư – tu chân – 1×1 – niên hạ – tinh phân độc chiếm dục siêu cao đồ đệ công x có chút ngạo kiều, biệt nữu, kiên cường, chiều công sư phụ thụ
Lâu rồi không đọc xuyên thư, tuy motif bình thường, nhiều bộ đã theo con đường này, nhưng vì giọng văn tốt, khắc họa nhân vật khá, có 1 vài điểm mới nên truyện này có thể xếp vào loại đọc được.
Thụ không tiểu bạch, bán manh thông qua việc bán nội dung. Không quá dài dòng lê thê.
Quay lại với truyện “Sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ”, tạm dịch là “Sư tôn luôn muốn bù đắp lại”, của tác giả Mộc Tử Mặc Bạch, trước tiên, bạn Yết cực kỳ không thích cái tên truyện. Lý do: Đọc vào không hiểu gì hết, khi dịch ra nghĩa Việt cũng… cảm thấy rất ba chấm. Lúc bạn Yết mới đọc vài chương đầu của truyện liền có cảm giác nó na na với “Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện”. Cũng là nhân vật xuyên thư vào một tác phẩm và làm sư tôn phản diện bao ác, hành hạ đệ tử te tua rách rưới. Cũng có hệ thống bắt sư tôn phải làm cái này, làm cái nọ để bù đắp lại cho người đệ tử đã bị mình bạo hành. Tuy vậy, khi đọc tiếp thì nội dung của truyện “Sư tôn” lại hoàn toàn khác, rất lôi cuốn và hấp dẫn. “Sư tôn tổng tưởng tái bổ cứu hạ” là một câu chuyện tình zai viết về một tác giả sau khi chết tự xuyên thư vào chính tác phẩm dở dang của mình. Trong truyện, hắn ngược nam phụ rất thê thảm, khiến cho độc giả tràn đầy oán niệm. Khi xuyên thư, tác giả lại xuyên thành sư tôn của nam phụ. Sau đó là quá trình bù đắp, tiêu trừ tội ác với nam phụ cùng với những âm mưu, bí mật dần dần được hé lộ.