[REVIEW-ĐM – HOÀN] Nhập Hí
Chấm điểm: 7.9/10
Đọc tại: bachhoacac
Tác giả: Donggua1986
Edit: Nấm | Beta: Vũ
Tình trạng: Hoàn-81 chương
Tình trạng edit: lết từ từ
Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, huynh đệ
Văn án:
Paparazzi mới vào nghề – Diệp Nhuận Hành một lần ngoài ý muốn trọng sinh vào đệ đệ của ảnh đế Trần Chi Mặc – Trần Mộc Ngôn. Này xem như thoát khỏi mệnh khổ hay là vận đào hoa?
Khi hắn chậm rãi xé mở chiếc mặt nạ hoàn mỹ của Trần Chi Mặc….. Thấy hóa ra là một chiếc mặt nạ khác……
Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi~
Diễn viên chính: Trần Mộc Ngôn (Diệp Nhuận Hành), Trần Chi Mặc
Diễn viên phụ: Đinh San San, Khương Phi, Vương Đại Hữu…
_______________________________________________
Truyện tạm ổn, tính cách công phúc hắc, không, phải gọi anh là xảo quyệt, đã thích thì cướp cho bằng được
Thụ chuẩn thẳng nam bị bẻ cong luôn, 3/4 truyện vẫn còn thẳng.
Truyện này về một công đã làm việc chăm chỉ để giàu có – thỉnh thoảng vẫn đi làm – nên luôn có tiền.
Còn thụ thì chuẩn con nhà giàu, chả làm gì cũng có tiền =))
Nhưng thụ còn đang tuổi học nên bỏ qua được.
Đoạn cuối hơi cẩu huyết, ảo lòi :V với cả edit chưa được thuần việt lắm :))
Nếu bận thì đừng đọc, đọc giết thời gian thì được :v
_______________________________________________
[Nhập hí] Viết cho một người em trai
Lần đầu tiên đọc truyện mà lại khóc nhiều đến thế cho một nhân vật còn chưa đáng để gọi là phụ. Một nhân vật chỉ xuất hiện ngắn ngủi vài dòng trong một hai chương đầu tiên, để lại một ấn tượng chẳng lấy gì làm tốt đẹp, rồi sau đó ra đi mãi mãi.
Trong suốt quá trình đọc truyện, tôi luôn luôn tự hỏi, linh hồn của cậu không biết đã đi xa chưa, hay vẫn còn quanh quẩn bên cạnh thân xác của mình, giờ đây đã thuộc về một linh hồn khác? Cậu có nhìn thấy không, mọi người xung quanh ngạc nhiên và vui mừng cỡ nào khi thấy một Mộc Ngôn thay đổi 180 độ, không còn ngang tàng phá phách mà lại rất ngoan ngoãn chỉn chu? Cậu có nhìn thấy không, những người bạn học từ xa lánh, sợ hãi giờ đây cười đùa thân thiết, cùng ăn cùng học với một Mộc Ngôn sau khi mất trí nhớ thì hoàn lương và hướng thiện? Cậu có thấy không, người anh trai chưa từng một lần quay đầu nhìn đến cậu, giờ đây đang đối với cái thân xác kia chăm lo cho từng chút một, ôn nhu mỉm cười với nó, đưa tay xoa đầu niết mũi nó, ôm nó thật chặt mà cũng thật dịu dàng? Chỉ bởi vì anh ta biết, trong cái thân xác đó không còn là Trần Mộc Ngôn em trai ruột của anh ta nữa.
_______________________________________________
Toàn chê nên tui lười cop luôn =))))