Văn án:
Cố Dương trọng sinh về mười năm trước, cha mẹ vẫn còn, cậu chưa trở thành cô nhi bị thân thích thu dưỡng, những ngày tháng tăm tối nhất còn chưa tới.
Cậu cũng chưa gặp Lục Ngôn, nam nhân ôn nhu cố chấp.
Cậu sợ đau, mà càng sợ Lục Ngôn dùng ánh mắt đó nhìn cậu, nồng đậm giữ lấy nắm trong tay, làm cho người ta da đầu tê dại.
Cố Dương: “Tôi, tôi cảm thấy chúng ta không quá thích hợp…”
Lục Ngôn: “Nơi nào không thích hợp? Anh sửa.”
Cố Dương sắp khóc: “…” Đó là trời sinh, không sửa được!
Lục Ngôn cúi đầu hôn lên giọt nước mắt của cậu, ôn nhu khàn tiếng nói: “Đừng khóc, em khóc lên quá đẹp đẽ.”
Cố Dương bị dọa đến: “… Nấc.”
Đôi lời của Moong:
Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả nên xin vui lòng KHÔNG REPOST, CHUYỂN VER ~~
————
Mục lục:
Chương 01 – Chương 02 – Chương 03 – Chương 04 – Chương 05 . . .
_______________________________________________
REVIEW chủ nhà: Truyện ổn, ngọt nị :v Sau chương 30 thì tui bỏ vì tui không muốn ăn đường nứaaaaa
Hợp với các chế thích ngọt sủng :v
REVIEW của