Menu Đóng
Posted in Review Edit, Review Edit đam

Chấm điểm: 9/10

Tác giả: Mạc Thần Hoan

Đọc tại: wordpress

Thể loại:Cường cường, trọng sinh, giới giải trí, tình hữu độc chung, phúc hắc độc miệng lạnh lùng mạnh mẽ công × thông minh thanh lãnh tiến tới siêu sao thụ, HE

Tình trạng bản gốc: 165 chương + 12 phiên ngoại

cảnh H: Chương 145-146

VĂN ÁN

Đời trước là siêu cấp siêu sao xưng bá thế giới, đời này là quý thiếu phản nghịch bại gia chán nản.

Đối mặt chú thím một lòng mưu đoạt gia sản, đám bạn bè xấu chỉ biết sống phóng túng…

Dung Hủ: Không bạo phát trong trầm mặc, thì sẽ diệt vong trong trầm mặc!

Từ tiểu minh tinh hạng ba đi lên, tự lực cánh sinh, leo lên vương tọa lần nữa, quét ngang giới giải trí, mưu đồ giành lấy đỉnh cao!

Lần thứ nhất gặp mặt ——

Dung Hủ: Xin chào, tôi tên Dung Hủ, lần đầu gặp gỡ, xin chỉ giáo thêm.

Tần Trình: ! ! ! (… Mama, cậu ấy thật đáng yêu con thật muốn ngủ với cậu ấy!)

MỤC LỤC

Chương 1 Chương 2 Chương 3 . . .

Phiên ngoại ( nhà khác làm )

Chương 169 | (~‾⌣‾)~ | Chương 170 | (~‾⌣‾)~ | Chương 171 | (~‾⌣‾)~ | . . .

_______________________________________________

REVIEW :

Truyện hay :))

Spoil:

Điểm thứ nhất mình thích là truyện phản ảnh khá rõ ràng về giới giải trí, mối quan hệ giữa fan và nghệ sĩ, các hoạt động của fan cũng rất chân thực. Truyện dành khá nhiều phân đoạn cho fan nhưng lại kể rất cuốn hút, không làm đứt mạch truyện.

Thứ hai là các bộ phim được lồng vào trong truyện này kịch bản đều rất hay, từ vai Mặc Sĩ Diêu đến Lăng Tiêu, hay Thái tử đến Thất đều miêu tả rất hay, khi đọc mình bị cuốn theo và cứ nghĩ là có phim thật. Truyện lồng truyện, phim lồng truyện nhưng vẫn mượt, không bị quá sức.

Thứ ba, mọi người bảo con đường đi của Dung Hủ quá dễ dàng, mình không nghĩ vậy. Nếu con đường của Dung Dung dễ dàng vậy thì Tần Trình còn dễ dàng hơn, bộ phim đầu tiên đã đóng vai chính, một đường đi lên, đương nhiên Tần Trình còn rất tài năng và hậu thuẫn Tần gia vững chắc nữa. Còn Dung Hủ vai đầu tiên là vai phụ thứ 4, vai Hoắc thiếu soái cũng là vai phụ, sau đó mới dần lên vai chính, chưa kể bị hắc bao nhiêu lần, còn suýt chết một lần. Dung Hủ cũng phải đi thử vai mới được nhận vai Lăng Tiêu, Roy, đóng phim cũng bị thương. Nếu không nhờ những kinh nghiệm của kiếp trước nhìn người chuẩn như vậy thì không biết còn bị hại như thế nào.

Thứ 4 là tuyền tình cảm của hai nhân vật, Tần Trình quá dễ thương đi, mình thích cách Tần Trình biểu đạt tình cảm với Dung Dung, cũng thích cách Dung Dung yêu Tần Trình.

Tuy nhiên, mình cho 9 điểm vì các đơn vị tiền tệ trong truyện, không biết là do dịch hay nguyên tác nhưng rất lộn xộn. Thứ hai là về năm, mình cảm thấy không cần phải đôn lên đến năm 2044-2047, vì vốn dĩ là truyện đã có phần hư cấu đôn lên nhiều năm như vậy cảm thấy không cần thiết.Nhưng tóm lại vẫn là một truyện rất hay. Rất đáng đọc.


Đặc biệt có 2 dòng khen và chê ( tất nhiên mình thiên về khen ) nhưng mình muốn cop vào đây cho các bạn đọc trc khi đọc truyện ( tốt cho tâm lí chuẩn bị ) =))

  • Phong Son: Review (có spoil) của mình về bộ truyện này: Không hề dở nhưng mà chưa đủ tầm để được coi là hấp dẫn, hay ho. Những chương đầu dẫn vào câu chuyện rất tốt, dàn nhân vật xây dựng được, các kịch bản đưa ra ổn, níu kéo người đọc muốn đọc tiếp bởi tò mò phản ứng của các nhân vật khác đối với việc 1 ảnh đế bỗng dưng trọng sinh vào 1 công tử ăn chơi trác táng, với diễn xuất tốt đến bất ngờ của cậu ấm này và nhan sắc khi trở về bình thường. Các thủ đoạn cũng như giao tình trong giới showbiz cũng được khai thác rất tốt.
    Nhưng càng về các chương sau thì câu chuyện bắt đầu xảy ra nhiều vấn đề: buff quá lố đối với nền điện ảnh TQ, bàn tay vàng quá trớn đối với 2 nhân vật chính, đặc biệt là Dung Hủ, đồng ý là diễn viên có diễn xuất xuất chúng thì không sớm thì muộn cũng sẽ nổi tiếng nhưng mà 1 đường thẳng tắp trơn tuột leo đến đỉnh vinh quang ngành điện ảnh, đã thế lại còn là điện ảnh thế giới thì không bao giờ. Cốt truyện cũng bị quá tập trung vào sự nghiệp của bạn thụ (Dung Hủ), một đống kịch bản lan man đi kèm với bình luận của khán giả cũng như các câu văn miêu tả về diễn xuất vượt bậc, ngoại hình lu mờ những diễn viên đồng diễn xuất hiện một cách không cần thiết khi bộ truyện đã đi được nửa chặng đường gần như bắt đầu phản tác dụng, không những không lôi kéo được sợ tò mò như ban đầu mà còn thách thức tính kiên nhẫn của độc giả, dẫn tới việc làm lu mờ đi tình cảm của 2 nhân vật chính, trở nên nông, ko có chiều sâu và chỉ điểm xuyết như 1 thứ gia vị thêm vào sự nghiệp vẻ vang của Dung Hủ. Việc 2 nhân vật chính ở bên cạnh nhau trở thành 1 việc hiển nhiên, nhàn nhạt, thiếu điểm nhấn, không sớm thì muộn cũng sẽ xảy ra. Hơn nữa việc Dung Hủ nhảy sang các lĩnh vực khác mà vẫn gặt hái được 1 đống thành tích vượt trội hơn cả những người xuất thân từ nghề đó cũng vô hình chung hạ thấp giá trị của công việc, đặc biệt là nghề ca sĩ, dường như trở nên quá dễ dàng khi chỉ cần có kỹ xảo là có thể làm được. Một lỗi bug nữa ở nhân vật này là ở độ tuổi: 18 tuổi, với độ tuổi như vậy thì ngũ quan của con người dù anh tuấn đẹp trai đến mấy vẫn chưa thể phát triển hết, vẫn mang theo nét trẻ trung ngây ngô của thiếu niên, không thể đam đương được các kịch bản cần chiều sâu như thiếu soái Hoắc hay giáo sư, kẻ giết người Tiết Gia Triết. Các nhân vật gây ấn tượng xấu ban đầu như Chung Dịch, Dung Hằng không được khai thác như 1 nhân vật phản diện làm bật lên tình yêu (vốn đã nông của 2 nv chính) mà dần dần trở nên thừa thãi, có cũng được mà không thì cũng chẳng sao. May mắn hơn, bạn công (Tần Trình) được xây dựng khá ổn, rất đáng yêu, nhưng cũng lại bị khai thác 1 cách hời hợt khiến cho Cự Tinh Vấn Đỉnh trở thành 1 bộ đam mỹ hiếm hoi mình đọc đến chương 120 rồi nhưng vẫn phải drop vì quá lan man.
    Tóm lại, bộ truyện dừng ở mức ổn, có thể đọc để giải trí, nhâm nhi lúc nhàn rỗi nhưng để đọc một cách say sưa hăng hái hay reccommend cho bạn bè thì chưa đủ tầm
    6,5/10
    • NaNa Mi: Vậy bạn nên biết Dung Hủ là từ thế giới khác xuyên qua mak ở thế giới đó Dung Hủ đã lên tới đỉnh cao r k phải thiếu niên. Ngta trước đó cũng đã từng mở concert lun rồi. Tôi muốn hỏi một người đã từng làm ảnh đế diễn xuất tốt từng có nhiều bài hát hot thì việc ta diễn tốt hơn những ng cùng thời là sai s. 18 tuổi tuổi ngây ngô khuôn mặt trẻ con cỡ nào nếu một ảnh đế k khắc phục được nó thì k xứng làm ảnh đế r. K biết bạn có đọc kĩ các chương đầu k nữa ma đưa ra nhận xét như tek, k thôi bn viết truyện thử có viết đk như ngta k. Lời bạn viết thật dài như một ng bình luận thực thu v nhưng chỉ là như thôi. Mình càng cảm thấy bạn chưa khai thác được chiều sâu của tác phẩm thì đúng hơn ấy. Đọc bình luận mak muốn tức thay cho tác giả.
    • Phong SonThảoo Phạmm ồ đừng nghĩ là mình ko đọc kĩ =))) nếu ko đọc kĩ 1 vấn đề mình sẽ không bao giờ nhận xét về nó cả.
      1. Về việc Dung Hủ xuyên qua, cái này TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU BIẾT, ngay từ văn án và chương 1 đều đề cập đến việc này. Nhưng cái mình muốn nói ở đây là việc buff quá lố đối với nhân vật này, dù kiếp này hay kiếp trước đều có thể thấy con đường sự nghiệp của Dung Hủ đều là 1 đường thuận lợi. Mình đã từng học qua về âm nhạc, nên mình cực kì khó chịu với việc tác giả viết câu “chỉ cần 1 chút kĩ xảo là có thể thể hiện tốt bài hát” ở đây. Cái cách tác giả cho Dung Hủ nhảy sang đủ các lĩnh vực khác ngoài diễn xuất mà lúc nào cũng thành công HƠN CẢ NGƯỜI TRONG NGÀNH vô hình chung đã hạ thấp giá trị của các ngành đó, cực kì phản cảm.
      2. Dung Hủ là ảnh đế diễn xuất tốt, đúng. Dung Hủ có thể khắc phục được nhược điểm của mình, rất đúng nhưng chỉ khắc phục được trong 1 phạm vi nhất định. Khi ngta tuyển vai ấy, dù diễn xuất có tốt đấy mấy mà ngoại hình không phù hợp với nhân vật thì cũng chả làm gì đc. Cho nên dù Dung Hủ diễn tốt đến đâu, khí chất đạt như nào thì khuôn mặt 18 tuổi cũng không thể bóp méo mó sang 1 thiếu soái đã chém giết không biết bao nhiêu người hay 1 GIÁO SƯ nham hiểm được, hiểu chứ ?
      3. Tại sao bạn không đề cập đến việc mình nói, là tuyến tình cảm của 2 nhân vật chính quá ít ỏi, quá mờ nhạt, nhân vật Tần Trình được thiết lập rất tốt, rất triển vọng nhưng về sau lại như 1 cái thảm lót đường cho Dung Hủ ? Đồng ý là tác giả viết theo lối chủ thụ nhưng ở đây đã đi quá sâu vào công việc của Dung Hủ, quá rườm rà trong kịch bản và vô tình đẩy nam chính thứ 2 xuống chả khác gì nam phụ cả. Cùng là chủ thụ nhưng so với Mạn Mạn Hà Kỳ Đa, Lâm Tri Lạc phân phối thời lượng 1 cách hợp lí cho cả 2 nhân vật hay cũng là thể loại ngọt, bàn tay vàng nhưng được vận dụng vừa phải, ổn định như Long Thất thì Cự Tinh Vấn Đỉnh có quá nhiều thiếu sót, đó là lí do tại sao bộ này không thể lọt nổi top 50 Tấn Giang đấy 😉
    • Nguyễn Hoàng Thục QuyênPhong Son mình thấy cũng không hẳn đâu.
      1. Tuy bạn cho rằng nghề nghiệp diễn suất của Dung Hủ quá dễ dàng để đạt tới đỉnh cao nhưng mình thấy bạn nên bắt đầu bằng một dẫn chứng cụ thể hơn. Nội dung câu truyện chỉ nói kiếp trước DH là một ảnh đế, tuy không biết Dung Hủ có cố gắng hay không, hay rốt cuộc là nhờ may mắn. Nhưng khi câu truyện bắt đầu thì đã nói sẵn lên rằng, Dung Hủ từng là ảnh đế, cậu có kỹ năng diễn xuất, điều này là không thể phủ nhận. Vậy nên việc nói Dung Hủ nổi tiếng quá dễ dàng thì mình nghĩ không ai có thể nói lên được điều gì, vì đâu ai biết rốt cuộc kiếp trước Dung Hủ như thế nào, nội dung chỉ cho kết quả, không cho quá trình tạo nên một ảnh đế là Dung Hủ, điều này chỉ có mỗi tác giả biết mà thôi. Còn về tính logic thì mình thấy bạn nên suy nghĩ thực tế hơn, ngoài đời đôi khi không khắt khe như trong truyện vậy đau, thế giới này cũng đâu khó khăn về việc làm minh tinh đến thế. Dung Hủ có khí chất, ngoại hình, tính cách tốt, diễn suất hay, nên việc nổi lên cũng chỉ là sớm muộn mà thôi, huống chi có người giúp đỡ phía sau là Tần Trình nữa.
      2. Về vấn đề ca hát, nếu như bạn nói rằng Dung Hủ đã lấn át sang một lĩnh vực khác thì không hẳn nha. Bạn có từng thấy người không làm ca sĩ mà hát rất hay chưa. Việc hát hay hay không thì mình thấy phần lớn là nhờ chất giọng, khi bạn có được giọng nói hay thì chỉ cần tôi luyện nó mà thôi, chứ không phải cứ làm nghề ca sĩ là nổi đau. Như đã nói, kiếp trước Dung Hủ cũng từng mở concert luôn rồi, người ta rõ ràng nổi tiếng, có chất giọng hay và nắm bắt được kĩ năng kiếp trước nên Dung Hủ khá dễ dàng mà lấn át được người khác. Ngoài đời cũng thế đấy, như mấy chương trình tìm ca sĩ ở nước ngoài vậy. Rõ ràng ban đầu không làm ca sĩ, nhưng vẫn nổi lên vuồn vuột, đơn giản thôi, vì họ biết hát và chất giọng tốt. Nhưng khác với mấy người đó thì khởi điểm làm ca sĩ của Dung Hủ không phải bắt đầu từ người bình thường, mà là trước đó cậu đã làm diễn viên.
      3. Nếu như bạn nói về độ tuổi và ngoại hình của Dung Hủ thì mình lại bất đồng ý kiến. Dung Hủ theo mô tả ngoại hình thì được cho là rất đẹp rồi, có nhan sắc, có khí chất. Khuôn mặt non nớt thì sao chứ, việc trang điểm lại thì cũng rất dễ dàng mà, vẽ mắt sau thêm, tạo góc cạnh, chỉ cần trang điểm, thêm một chút kĩ sảo thì không vấn đề gì. Hơn hết, mình thấy việc quyết định vai diễn của một diẽn viên không chỉ là ngoại hình không đau, hơn hết là khí chất, ngoại hình đẹp không biết diễn thì chỉ là bình hoa di động mà thôi. Mình từng xem một bộ phim hollywood kể về một cô bé được nhận nuôi, vì vấn đề tâm lý không bình thường mà làm hại bao nhiêu người. Thử hỏi một tí, một đứa trẻ chỉ 10 mấy tuổi thì có gì phải sợ, nhưng cô bé lại làm cho mình rất khâm phục, đơn giản thôi, người ta có khí chất và biết diễn suất. Phim này có thật nha, nên rất rõ ràng, ngoại hình không quyết định được tất cả.
      4. Về tuyến tình cảm nhân vật thì mình không thể nói rõ được, vì tình yêu vốn dĩ rất rắc rối, nhưng có thể nói là Tần Trình yêu Dung Hủ từ cái nhìn đầu tiên, còn Dung Hủ thì dần bị cảm hoá, nhưng tuyến tình cảm này không hề lu mờ hay gì đâu, mình vẫn cảm nhưng rất rõ ràng về tình yêu của hai người, nhưng mình không thể khẳng định rằng ai cũng giống ai, vẫy nên tuỳ người mà thôi. Hơn hết thì đây rõ ràng là đam mỹ giải trí mà, nên người ta có đề cập nhiều hơn về giả trí thì vẫn không hề hấn gì, tác giả không sai, chỉ là cách phát triển nội dung không giống người khác mà thôi.
      Tổng kết lại mà nói thì ngay từ đầu tác giả đã cho mọi người một nhân vật khá hoàn hảo, nhưng lại không ai biết được quá trình hình thành nhân vật, vì vốn dĩ ngay từ đầu đau ai biết về tất tần tật quá khứ của Dung Hủ đau, nên có lẽ điều ai nói cũng đều sai cả, mấu chốt vì các bạn không có bằng chứng.
      Cuối cùng thì mình muốn nói rằng mọi người có quyền tự do ngôn luận, bạn có quyền của bạn, mình có quyền của mình, không ai ngăn cản ai cả nên cũng đừng ghét mình, vì con người đau ai giống ai, suy nghĩ khác nhau, sỡ thích khác nhau, chỉ là cậu giống tôi hay tôi khác cậu mà thôi. Nên mình mong là đừng đánh đồng truyện của tác giả với bất kì ai vì có lẽ mình thích nhưng bạn lại không thích. Tác giả cũng đã cố gắng rồi. Hơn hết thì việc đọc truyện cũng chỉ là vấn đề giải trí của mọi người thôi, đừng nghiêm trọng hoá nó lên như thế. Khi thể loại truyện đã là xuyên không thì mọi thứ đèu là hư cấu. Vui là trên hết mà😚😚

REVIEW của lethuhangnd ( chi tiết ấn vào tên nha )

Tui nói là tui sẽ rì viu sương sương mừ. Tui muốn tóm tắt lại là truyện này đúng tiêu chuẩn sắc – sạch – sủng. Cảnh H so với tổng độ dài truyện thì không tính là gì nhưng mà cũng rất gì và này nọ. Sạch với sủng thì khỏi nói luôn. Cho nên hợp gu thì nhảy thôi á. (Thật ra không phải gu tui lắm nhưng mà dạo này tui bị rảnh thôi nhá!)

2 Comments

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *