Menu Đóng
Posted in Review Edit, Review Edit đam

Chấm điểm: 9/10

Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực 青色羽翼

Đọc tại: SÁch xuất bản

( có bản lậu trên mạng : TRỌNG SINH CHI BẢN TÍNH )

Thể loại: Trùng sinh, hiện đại, hào môn thế gia, làm giàu, 1×1, HE

Nhân vật chính: An Thừa Trạch x Thạch Nghị

phúc hắc bá đạo gian xảo cường thụ x dũng mãnh trung khuyển bá đạo si tình cường công

Văn án:

An Thừa Trạch đã có một cuộc đời hoàn chỉnh. Đắng cay, dối trá, hận thù, rốt cục hắn cũng trả lại đủ, và rồi yên bình chết già trong mãn nguyện.

Ấy thế mà hắn sống lại. Sống lại vào đúng thời khắc quan trọng nhất cuộc đời của hắn. Một vết dao bẻ hướng cả cuộc đời.

Vốn là một kẻ lọc lõi trải đời, sống lại An Thừa Trạch càng như cá gặp nước, thỏa sức vẫy vùng. Kiếm tiền, làm giàu, lập nghiệp chưa bao giờ dễ như vậy.

Nhưng mà hắn vẫn luôn băn khoăn: Rốt cục vì sao mình lại sống lại? Để bản thân được trải nghiệm cuộc đời một lần nữa? Để xóa đi những vết nhơ trong quá khứ bản thân?
Hay là …vì một ai đó khác?

Trích đoạn:

Liễu Như yên tâm trở lại, ngẫm nghĩ rồi nói: “Tiểu Trạch, nếu ba con ra ngoài mua nước tương về thì sao?”

Mới tắm xong đang lau tóc – Thạch Lỗi: “…”

“Ổng mua nước tương từ cửa hàng nào thì bắt ổng cuốn xéo về đó.” An Thừa Trạch bình tĩnh trả lời.

Đang cầm đồ lót sạch vừa mua cho ba mình – Thạch Nghị: “…”

_______________________________________________

REVIEW chủ nhà: Truyện hay =))) edit ngầu lòi, đọc hay mà lại hợp lí, nhân thiết rất tam quan chín chắn =))


Spoil:

Hắn vẫn yêu Thạch Nghị sâu đậm như thế, ký ức kiếp trước lẫn kiếp này xen lẫn vào nhau, khiến hắn đã yêu lại càng yêu Thạch Nghị. Nhưng kiếp này, Thạch Nghị chưa trải qua đau khổ kiếp trước, thành ra khó lòng trưởng thành, cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ nuôi Thạch Nghị thành kẻ vô dụng. Tuy hắn yêu Thạch Nghị, nhưng buộc lòng phải nói rằng, nếu Thạch Nghị giữ mãi bộ dạng này, sẽ không xứng với mình. Hành động của Thạch Nghị không theo kịp An Thừa Trạch, sớm muộn gì cũng có ngày hai người bằng mặt không bằng lòng.”

Thật sự không ngờ lại có người có thể lí giải được giai đoạn thúc đẩy ny trưởng thành như thế này, hôm nay mình cũng có xem 1 clip tình yêu chị em, người con trai ban đầu trẻ con, người con gái cảm thấy như nuôi con, nhưng đến khi người con trai kia học cách trưởng thành thì anh ta lại bảo khi đó anh ta không còn là mình nữa, nhưng mình cảm thấy cái sự trẻ con trước đó mà còn giữ mãi thì ai mà chịu nổi. Con cái rồi cũng phải lớn chứ, phải sứng với nhau thì mâu thuẫn mới có thể được giải quyết nhanh gọn lẹ được.

An Thừa Trạch nâng tay, nhẹ nhàng xoa cái đầu cao hơn mình: “Cậu vẫn là trẻ con, mà tôi đã trưởng thành từ lâu rồi. Tư duy của hai ta vĩnh viễn không cùng cấp độ, dù cậu thích con trai, cũng nên thích người bằng tuổi. Nếu đầu óc tôi cùng trình độ với cậu thì hay rồi, vậy tôi có thể tốt với cậu một cách đơn thuần, nghĩ mọi cách cho cậu thứ cậu muốn, thấy cậu cười liền vui vẻ, thấy cậu giận dữ cũng giận theo, thấy cậu khó chịu liền xót xa, như thế đơn giản biết bao.”

Huhu, đoạn này là đoạn Thụ nhận ra mình không thích công mà là công kiếp trước nè, đau ghê.

“Con…” Thạch Lỗi hiểu rõ tình cảm này của con trai nên quả thực chả biết làm sao, “Con chưa nghĩ tới việc con đi liền sáu năm, lúc về Tiểu Trạch đã tìm bạn gái, có khi thai cũng phá mấy cái rồi, hiện tại sinh viên phóng khoáng lắm, chưa danh phận gì đã sống chung với nhau rồi!”

Thạch Lỗi: “…”

Của mày cái rắm! Cuối cùng kiếm được mỗi cái hũ, mẹ nó, đời mày cũng bi thảm thật.

Nếu thật như vậy, chẳng bằng mau mau đuổi thằng nhóc vào quân đội, biết đâu sáu năm sau lại quên được tình cảm này… Dựa vào, lời này chính hắn cũng không tin!

Đoạn này thật đủ quyết tâm, có cái câu trước câu sau làm tui đang khóc bật cười =))

REVIEW của reviewhontap:

Thực sự lâu lắm mới đọc được một bộ trọng sinh vừa hay, vừa ý nghĩa thế này

Thực sự mình không muốn viết quá nhiều về nội dung của truyện vì riêng truyện này mình nghĩ phải tự khám phá thì mới có thể cảm nhận được cái hay của bộ truyện :v nên lần viết review này mình chỉ spoil đại khái về tính cách của công và thụ thôi nhé :v khơi gợi cho mọi người nhảy hố, không nhảy là hối hận đó ㄟ( ▔∀▔ )ㄏ

Thụ tên là An Thừa Trạch, kiếp trước của anh rất khổ, nhưng mà cũng 1 phần vì ngu nên mới khổ :)) thực ra anh ý cũng chỉ hơi ngu ngu thôi, chứ là lão hồ ly cả, bị hại, bị tính kế, hoàn cảnh xô đẩy nên mới khổ, tỉnh khỏi giấc mộng thì triệt để biến thành con người gian xảo, ăn miếng chả miếng, anh ý không hại người thôi chứ ai chọc vào anh ý là anh ý đùa giỡn cho nghèo mạt rệp =))

(Đọc tiếp…)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *