Menu Đóng
Posted in Có các anh ở đây, Uncategorized

Có các anh ở đây

Tên gốc: Các Đại Lão Cũng Theo Tui Xuyên Về Rồi [ Giới Giải Trí ]

Tác giả:  Cật Thanh Mai Tương Nha

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Sủng, giới giải trí, 1×1, hiện đại, sảng văn

Tình trạng gốc: Hoàn | Tình trạng edit: HOàn edit – Đang beta @@@

✨ Chương 25 ✨

____________

Edit và beta: Nukaly

Khách sạn, trên hành lang.

Ngụy Nhã Bình vẻ mặt khó chịu của nghệ sĩ nhà mình, có chút nhìn không hiểu gã đang nghĩ gì: “Hoàng Kỳ Bân, em nửa đêm không ngủ mà ra ngoài này làm gì?”

Hoàng Kỳ Bân vẫn như cũ mặt mày cau có, không hé răng.

Theo lý thuyết, tính từ lúc gã vứt Lâm Tĩnh Nhiễm lại một mình ở ngoài kia thì bây giờ cũng nên về rồi mới đúng.

Cái đồ ngốc lớn đầu này nữa, đêm hôm khuya khoắt một mình một người lang thang ở bên ngoài như vậy, là ngại không có ai giựt tiền cướp sắc sao? Nếu như để xảy ra chuyện gì thì rốt cuộc bộ phim này có thể quay xong hay không hay không đây?

Trong lòng gã phun tào, đến lúc gã rốt cục kiềm chế không được nữa, đang chuẩn bị xuống lầu tìm người thì lại nhìn thấy cửa thang máy bỗng nhiên mở ra.

( Phun tào: là hay nói mấy lời lải nhải, nhổ nước bọt, chửi rủa, cũng có khi chua ngoa, kiểu độc mồm. )

Sau khi nhìn ra được rõ hai người một trước một sau bước ra ngoài, bước chân của gã lập tức dừng lại, bế tắc đường nguyên ở nơi đó.

 Từ góc độ của gã ta nhìn lại, gã chỉ thấy thái độ của Lâm Tĩnh Nhiễm lúc nói chuyện với Hạ Tần vô cùng thân mật, cho dù gã đứng cách hai người rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được cô vô cùng vui vẻ.

Thái độ này khác hoàn toàn với thái độ cô dành cho gã.

Cô gái này, trước đây mỗi lần cô đối mặt với gã rõ ràng luôn là cẩn thận từng li từng tí, chú ý khắp nơi, bây giờ mới qua có mấy ngày mà hết Lục Dịch Tuyên lại đến Hạ Tần đều vây quanh cô, cô thay lòng đổi dạ cũng thật là nhanh!

Hoàng Kỳ Bân nhìn thoáng qua Hạ Tần, thấy quần áo của anh có chút lộn xộn, gã bóp chết những suy nghĩ liên miên đang ập vào trong đầu óc của mình, khó chịu đến cực điểm xoay người đi vào trong phòng, nặng nề đóng sầm cửa lại.

“Lại bị thần kinh gì không biết!” Ngụy Nhã Bình bị chấn động đến mức lỗ tai đau đớn, vừa ngẩng đầu kinh ngạc liền nhìn thấy có hai người đi tới, tầm mắt mơ hồ lia qua, lại vô cùng thức thời không lắm miệng, sau khi lên tiếng chào hỏi cũng lui lại vào phòng của mình.

Hạ Tần đưa Lâm Tĩnh Nhiễm tới tận cửa: “Như vậy đi, sáng ngày mai gặp lại ở trường quay phim.”

Lâm Tĩnh Nhiễm gật đầu: “Chúc ngài Hạ ngủ ngon.”

Hạ Tần: “Ngủ ngon.”

Sau khi trở về phòng, Lâm Tĩnh Nhiễm thật dài thở ra một hơi.

Không thể không nói, cái phương pháp khóc to một trận để trút ra hết nỗi lòng thật sự có tác dụng khá lớn, bây giờ cô chỉ cảm thấy tinh thần cả người vô cùng thoải mái, phảng phất như không còn một chút tích tụ nào.

Cô đứng trước tấm gương, vỗ mạnh hai phát vào khuôn mặt của mình, còn đang lo lắngnên làm như thế nào mới có thể cứu vớt được đôi mắt đỏ hồng lại sưng phù của mình thì điện thoại di động bỗng nhiên rung rung.

Cô cầm điện thoại lên, sau khi nhìn thấy tên của người đang muốn video call với mình thì suýt chút cô đã hất văng chiếc điện thoại đáng thương của mình ra ngoài.

Xong đời rồi xong đời rồi, nếu để cho anh cả thấy được dáng vẻ khóc tới mắt sưng húp này của mình, chỉ sợ anh sẽ ngay lập tức giết tới đoàn làm phim mất.

Cô nhìn xung quanh một vòng, lập tức lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cầm lên hai miếng dưa chuột từ đĩa dưa chuột Thôi Mai Mai để lại, lại mở một gói mặt nạ giấy ra đắp cả hai thứ lên mặt.

Sau khi nhận điện thoại, Lục Dịch Tuyên liền nhìn thấy trước mắt hiện lên một khuôn mặt đến cả anh trai yêu dấu cũng không nhận ra là ai: “…”

Giọng của Lâm Tĩnh Nhiễm nhẹ nhàng hỏi: “Anh cả, giờ này rồi mà anh còn gọi em có việc gì không?”

Lục Dịch Tuyên thấy cô không hề có chút ý tứ nào muốn kéo hai miếng dưa chuột kia xuống, cũng không nói thêm gì, chỉ trầm mặc nói: “Anh đã có tin tức của mấy người kia.”

Hôm nay đầu óc của Lâm Tĩnh Nhiễm vô cùng trì độn, căn bản không nghĩ được cái gì: “Ai ạ?”

Lục Dịch Tuyên nói mà không có biểu cảm gì: “Đương nhiên là ba đứa em trai kia của anh.”

Lâm Tĩnh Nhiễm kích động đến độ suýt chút nữa đã nhảy khỏi giường, cô xốc miếng dưa chuột lên để lộ ra một cái khe: “Không phải là anh đã nói anh không quan tâm tới các anh ấy sao?”

Gọng điệu của Lục Dịch Tuyên chẳng chút vui thích gì: “Coi như anh không quan tâm thì không phải em cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế đi tìm bọn nó sao? So với để em mù quáng tìm kiếm thì chẳng bằng để anh tìm cho nhanh.”

Lâm Tĩnh Nhiễm: “… Cám ơn anh.”

“Cám ơn cái gì mà cảm ơn, anh cũng muốn nhân cơ hội này xem xem mấy tên kia bây giờ là cái bộ dáng gì.” Lục Dịch Tuyên nói: “Thằng hai

gần đây đang ở nước ngoài, chờ sau khi nó về nước anh sẽ đi tìm nó. Thằng ba thì có trong nước, anh đã sai người tới chỗ nó nhưng mà hàng xóm của nó lại nói đã mấy tháng rồi không thấy nó quanh quẩn ở đấy, thôi thì cứ chờ bao giờ nó về để tự nó tới liên lạc với chúng ta. Còn về thằng tư thì…”

Nói tới chỗ này, anh không khỏi dừng lại một chút: “Gần đây hẳn là nó đang tiến hành đào tạo kín, sau khi ra ngoài hai đứa liền có thể gặp mặt rồi.”

Lâm Tĩnh Nhiễm: “… Cho nên ý có anh là đến một người anh cũng chưa liên lạc được sao?”

Lục Dịch Tuyên nhíu mày: “Vẻ mặt kia của em là gì, em đang hoài nghi anh cố ý qua loa với em đấy hả?”

Lâm Tĩnh Nhiễm lắc đầu liên tục: “Em nào có, em không có, anh đừng nói nhảm!”

Lúc này Lục Dịch Tuyên mới hài lòng nói: “Nói chung, nếu có tin tức gì anh nhất định sẽ thông báo cho em biết, bây giờ em cứ an tâm đóng phim là được.”

Lâm Tĩnh Nhiễm liên tục gật đầu.

Lục Dịch Tuyên nhìn dáng vẻ quỷ dị của cô cả nửa ngày, , cuối cùng mới dặn dò: “Ngủ sớm một chút đi!”

____________

Pass chương sau:5 chữ, viết liền, chữ đầu và chữ cuối viết hoa

Nữ chính gọi Lục Dịch Tuyên là gì?

Lưu lại nhé chương sau mị up tiếp còn vào đọcccc

Hết chương 25

4 Comments

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *