Chấm điểm: 7.9/10
Tác giả: Ai dám nói xấu sư huynh
Đọc tại: huyetphong
Thể loại: Đam mỹ, xuyên thư, cổ đại, tu tiên, 1×1, một chút nhân thú, HE
Nv chính: Văn Kinh x Quân Diễn Chi
Nv phụ: Liễu Thiên Mạch, Hạ Linh, Du Tự, Lục Tần, Đoàn Hiên, Mạc Thiếu Ngôn, Quy Tâm Bích
Độ dài: 88 chương + 4 phiên ngoại
Văn án:
Đến ca đạo tu cuồng vọng nhất trong sách còn phải thốt lên rằng: Trên thế giới này không ai có thể lọt vào mắt ta chỉ có Quân Diễn Chi mới là quân tử chân chính.
Văn Kinh được cùng sư huynh trãi qua những ngày tháng bên nhau, việc sùng bài sư huynh không cưỡng lại được.
Đáng tiếc y không biết, quyển sách này, y chỉ mới xem một nửa.
Đi được một nửa tình tiết y mới phát hiện, hình như chuyện không giống như y đã nghĩ.
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh từng lẻn vào động phủ của sư tôn, xin sư tôn cẩn thận.”
Sư tôn: “Nói bậy! Cả đêm qua vi sư luôn ở trong động phủ, không thấy bất cứ ai.”
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh tự tiện ra ngoài gặp mặt người khác, xin sư thúc tra rõ.”
Sư thúc: “Nói bậy! Tối qua ta và sư huynh của ngươi uống rượu trò chuyện đến sáng.”
Văn Kinh: “Tối qua sư huynh quấy rối đệ…”
Sư tỷ: “Nói bậy! Sư huynh của đệ sao lại làm chuyện đó được? Lẽ nào từ lâu đệ đã có ý đồ với huynh ấy, cầu không được nên đi hãm hại huynh ấy?”
Nhiều năm sau.
Văn Kinh: “Có một ma đầu, chuyên môn dùng nhan sắc tuyệt đỉnh và tư thế cao nhã mê hoặc người khác, thế nhân sống trong nguy hiểm mà không tự biết.”
Quân Diễn Chi: “Nếu không phải đệ, chỉ sợ ma đầu đó còn đang giãy dụa trong thống khổ.”
Ngoài quân tử trong phúc hắc công x trung thành chính trực thụ
_______________________________________________
1 câu hoi, kg hợp gu. Cho nên , không hợp gu mình chứ không phải không hay nhé!
Truyện này không sảng, mà mình thì thích đọc sảng văn, ây hầy. Cho nên mình cũng không muốn nhận xét quá nhiều.
Thụ trong nài không được buff
Công trong này cũng khó hiểu.
Drop ở chương 15, đọc lướt từ c 65 đến cuối. Tại vì cái cảm giác không hợp nhưng cốt truyện lại khá mới lạ ó, nên không muốn đọc nữa, drop xong vẫn muốn đọc nốt xem kết cục như nào, nên truyện này có thể nói là: không chán nhưng không hợp.
So sory anh em mị xin phép dừng đọc
_______________________________________________
NỘI DUNG có Spoil
Nội dung tóm gọn trong 2 dòng: thụ xuyên thư, từ ban đầu sùng bái công vì tưởng thanh cao, chính trực, sau phát hiện công là ma tu, bị dẫn dắt làm hiểu nhầm công ”tội đại cực ác”, nhưng rồi cũng hóa giải. Thụ luôn nỗ lực vươn lên, tu luyện bản thân, thành công bảo vệ mình, sư phụ, các sư huynh đệ, và tất nhiên là cứu vớt cả nam chính tránh thoát số kiếp hắc hóa và chết thảm, bằng cả tâm hồn và ”thân thể”.
…
Về mặt tình cảm 2 người, truyện cũng không phải đào quá sâu. Mình nhớ có đoạn rõ buồn cười. Chuyện là, thụ vì cứu công, vị nhốt vào cái tháp lửa. Ai cũng nghĩ tan xương nát thịt rồi, nhưng thi thoảng công lại hứng lên, quay trở lại tìm sư phụ và các huynh đệ để vật vờ trước cửa, khóc lóc, hỏi thụ có nói gì về công không. Ôi mình đau hết cả ruột! :”))) Lại còn tin cái chuyện trời ơi đất hỡi ở đâu, là trích lấy máu của 10 người thân thiết để thụ sống lại, xong công dở hơi đi ”xin” máu của các huynh đệ, khiến mọi người phát rồ. Các huynh đệ ai cũng sợ nên cứ bảo kiểu ờ ờ, Văn Kinh nói yêu huynh, thương huynh.. này nọ. Rồi nói sến riết phát phiền, có ông sư huynh không kiềm nổi, nói béng là Văn Kinh chết rồi, cũng chưa bao giờ nói gì về hắn, khiến hắn cuồng hóa, đánh cho cả đám trọng thương. Cái tội vạ miệng khổ thế đấy!
_______________________________________________
NỘI DUNG có Spoil
Ai dám nói xấu sư huynh là một tác phẩm theo ý kiến của mình là khá được. Truyện kể về Văn Kinh, một thiếu niên 14 tuổi sau tai nạn xuyên vào tác phẩm mình yêu thích. Nhưng xui xẻo cho cậu, cậu chưa kịp đọc được chương cuối cùng thì đã phải nhảy vào tác phẩm rồi. Tác phẩm có nhân vật chính là Quân Diễn Chi, quân tử như ngọc, cư xử ôn hòa hữu lễ, tài năng hơn người. Nhưng khi xuyên thư, cậu mang theo hệ thống, và hệ thống lại đánh giá Diễn Chi có giá trị nhân phẩm “Cực gian cực ác”, vậy là thế nào?!?
_______________________________________________
NỘI DUNG có Spoil
Đúng vậy, cái người luôn được mọi người cho rằng “Tính cách ấm áp, đẹp như lan chi. Thanh phong cao khiết, như băng hồ ngọc xích không chút tì vết” thật chất chỉ là một tên nạnh nùng thích khóc nhè thích làm nũng thích cọ cọ thích ôm ôm thích hôn hôn thích giả vờ vô tội thích dọa nạt các sư huynh đệ khác mà thôi !!