Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Edit: nukaly
✨ Chương 14✨
Edit+Beta: Nukaly
____________
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
—— “Đây là cơ hội tốt giúp kéo gần mối quan hệ của hai anh em cô mà, lần đầu tiên cô biểu diễn trên sân khấu, chẳng lẽ không muốn người trong nhà đến xem à.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lục An An nói thẳng: “Nói thật, không muốn lắm.”
Không phải là cô không thích bọn họ, chẳng qua là cô hơi lo mình sẽ bị mất mặt. Con trai thì ưu tú như vậy, con gái lại quá kém cỏi, chênh lệch này sự thật quá lớn.
Hệ thống thì chẳng thèm quan tâm cô có muốn hay không.
Nói tóm lại: nhiệm vụ này phải làm.
Lục An An cũng biết khoảng thời gian này mấy nhiệm vụ cô làm thật sự có phần nhẹ nhàng, lần này chỉ khó khăn hơn một chút mà thôi, ngoại trừ oán giận vài câu thì thật ra cô cũng không cảm thấy có cái gì không tốt.
Cô cầm điện thoại di động lên chạy ra ngoài, gọi điện thoại cho Lục Diên.
Điện thoại vừa kết nối, Lục An An đã nịnh hót hô lên: “Anh trai, chào buổi sáng nha!”
Mí mắt của Lục Diên giật lên: “. . . Em bị bắt nạt à?”
“Không phải.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lục An An dở khóc dở cười: “Anh trai, hôm nay anh có cần đóng phim không?”
“Không cần.”
Lục Diên liếc nhìn thời gian: “Hôm nay em phải tham gia biểu diễn nhóm?”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
“Vâng.”
Lục An An im lặng vài giây nói: “Cần phải có fans tới xem nha, anh trai. . .”
Cô kéo dài âm cuối, giống như làm nũng.
Trong khoảng thời gian này, quan hệ của Lục An An và Lục Diên đã tốt hơn rất nhiều.
Nhưng Lục Diên cảm thấy. . . Tất cả chỉ là ở ngoài mặt mà thôi, thật ra anh cảm thấy em gái vẫn có một khoảng cách.
Hôm nay khi anh ấy nghe thấy giọng nói làm nũng của cô, còn cảm thấy rất thú vị.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Trước mắt Lục Diên đột nhiên hiện lên một cảnh tượng, từ rất nhiều năm trước.
Lúc em gái vừa mới sinh ra, anh thực sự rất thích cô em gái này, cũng rất thương cô bé, khi đó ngầy nào tới trường Lục Diên gặp ai cũng khen em gái mình đáng yêu như thế này như thế nọ, bạn học trong lớp đều vô cùng hâm mộ anh.
Nhưng ngày hôm ấy… Tất cả đều là do ngoài ý muốn.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lỗi là do anh, anh đã bỏ em gái lại.
Anh hơi nhắm mắt, giọng nói hơi trầm xuống: “Em rất căng thẳng?”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
“Không phải.”
Con ngươi Lục An An đảo mấy vòng: “Anh trai. . . Anh có muốn tới xem em biểu diễn không?”
Lục Diên ngẩn ra.
Thật sự không ngờ tới.
Anh còn nghĩ, với tính cách của Lục An An, đến cả báo danh còn không muốn nói với anh thì cô sẽ không bao giờ muốn anh đến xem.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Cho nên mặc dù Lục Diên đã từng nghĩ tới…, nhưng anh luôn không chủ động nhắc tới chuyện này.
“Là tổ tiết mục yêu cầu sao?”
Lục An An: “. . . Không phải, là em tự muốn anh tới xem em một chút, tiện thể đưa ra nhận xét cho em.”
Lục Diên không chút nghĩ ngợi: “An An nhất định là người biểu diễn tốt nhất.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lục An An khẽ cười, nghe Lục Diên thả rắm cầu vồng.
“Vậy thì… anh sẽ tới sao?”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lục Diên suy nghĩ vài giây: “Anh phải hỏi lại một chút, xem hôm nay có công việc khác nào không đã.”
Nghe vậy, Lục An An “Ồ” một tiếng: “Vâng, vậy anh đi làm việc đi ạ.”
Lục Diên “Ừ” một tiếng: “Cố lên.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại, Lục An An gãi gãi đầu.
Cô vừa định hỏi lại hệ thống, cách đó không xa lại truyền đến tiếng loa, là ca khúc sáng sớm hôm nào cũng bật lên để nhắc mọi người đã tới giờ phải rời giường.
Lục An An sửng sốt, cất điện thoại di động đi.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Cô vội vội vàng vàng thay quần áo rồi hòa vào dòng người đi về phía sau sân khấu, chuẩn bị trang điểm.
Trong hậu trường rất náo nhiệt có một căn phòng lớn, chuyên gia trang điểm và chuyên gia trang phục chạy tới chạy lui, trang điểm sửa sang tạo hình cho các cô gái.
Dù sao đây cũng xem như là lần đầu tiên biểu diễn công khai, còn có khán giả đến hiện trường xem, cả tổ tiết mục cũng thấy vô cùng quan trọng.
Dù cho diễn tốt hay xấu thì lúc khán giả xem trực tiếp đều rất có thể xảy ra các lựa chọn khác với ban đầu.
Trong lúc nhất thời, tất cả các tuyển thủ đều căng thẳng, bầu không khí khiến đến cả ban tổ chức cũng có chút xíu căng thẳng theo.
“Chắc là hôm nay sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu nhỉ?”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
“Sợ cái gì, cũng không phải là phát sóng trực tiếp.”
“Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.”
“Đúng vậy.”
. . .
Mọi người ai nấy đều bận rộn, đám người Lục An An cũng đang thay quần áo và trang điểm.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Hôm nay nhóm các cô ấy sẽ biểu diễn ca khúc ‘tình ca mối tình đầu’, trang điểm và quần áo đều mang hơi hướng vui tươi, hai mắt sáng lấp lánh, bên trên điểm thêm chút nhũ xinh đẹp bắt sáng, vừa nhìn đã thấy rất ngọt ngào, ngoài ra chuyên viên trang điểm còn cố ý khiến cho hai má các cô hồng lên như quả đào, nhìn vào thấy vừa vui tươi vừa đáng yêu.
Đương nhiên, trang phục của các cô cũng đặc biệt có cảm giác. . . Mối tình đầu.
Váy xếp ly nhiều tầng.
Lục An An mới vừa mặc đồ đi ra ngoài, Dụ Thư liền tiến tới.
“An An, chân của cậu đẹp quá đi.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Cô ấy hâm mộ nhìn: “Chân của tớ sao mà thô quá trời.”
Lục An An bật cười: “Không đâu, cậu cũng rất đẹp mà.”
“Nhưng An An ơi, cậu còn rất xinh nữa.”
“Đúng vậy đúng vậy, chân cậu thật sự quá đẹp luôn ấy.”
“Nếu như tớ là đàn ông, nhất định tớ sẽ theo đuổi An An.”
“Đêm nay An An là nữ thần mối tình đầu của tất cả chúng ta.”
Tầm mắt của mọi người đều đổ dồn vào đôi chân vừa dài vừa trắng của cô, chân của Lục An An thon dài tinh tế, không có một chút thịt thừa nào, thật sự chính là cặp chân đẹp như mơ mà tất cả các cô gái đều tha thiết mong muốn.
Lục An An bị mọi người nhìn đến độ có chút ngại ngùng.
“Mọi người đều rất đẹp mà.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Thường Thiến khẽ cười: “Tóc của cậu có cần lại làm một chút hay không?”
Lục An An liếc nhìn: “Có, ban nãy khi thay đồ làm nó bị lỏng rồi.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
“Đến đây, tớ giúp cậu sửa.”
“Ừa.”
Tổ của các cô ở bên rất hài hòa, mọi người đều tương tác giúp đỡ lẫn nhau.
Chờ sau khi sửa sang xong xuôi, cả đám người kéo nhau đi tới bên trong một phòng khác chờ đợi tới lượt mình.
*
Kế hoạch của tổ tiết mục là, hai bên huấn luyện viên sẽ cử ra chiến đội pk với nhau xem là nhóm nào thắng.
Mấy người Lục An An là tổ của Lận Chi Hòe và Cố Bạch , còn Thịnh Hành. . . Thân là huấn luyện viên chưởng, anh không thuộc về bất kỳ một đội nào, thế nhưng khi ngàn cân treo sợi tóc, anh sẽ giúp hai đội tuyển người, bày mưu tính kế.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Hôm nay là lần đầu tiên công diễn.
Sân khấu biểu diễn không còn là sân khấu nhỏ lần trước nữa, lần này sân khấu to hơn rất nhiều, bên dưới cũng có kha khá người tới xem.
Đám người Lục An An sau khi đi vào phòng chờ đều cảm thấy kích động khẩn trương.
Đây là lần đầu tiên nên tâm trạng của họ đều không khác nhau là mấy.
“An An, cậu có căng thẳng không?”
Lục An An gật gật đầu: “Hơi hơi.”
Dụ Thư hít sâu một hơi nói: “Tớ cũng thế, rất sợ mình sẽ phạm sai lầm gì đó, làm hỏng buổi biểu diễn hôm nay.”
“Sẽ không đâu.”
Lục An An vỗ lên tay cô ấy: “Thả lỏng một chút, chúng ta đã luyện tập rất tốt, chỉ cần không phải là sai lầm lớn thì sẽ không có vấn đề.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Thường Thiến thân là tổ trưởng cũng lên tiếng an ủi mọi người: “Bình tĩnh nào, sau này chúng ta còn phải biểu diễn rất nhiều lần trên sân khấu nữa, đừng quá lo lắng.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Mọi người đều khẽ cười.
Trong phòng các cô đang ngồi có một màn ảnh lớn, có thể nhìn thấy mọi chuyện ở trên và cả dưới sân khấu.
Lục An An ngẩng đầu lên nhìn, có thể nhìn thấy dưới sân đang có khán giả lục tục đi vào.
Cô nhắm mắt lại, yên lặng cầu nguyện một chút.
Hy vọng buổi biểu diễn diễn ra thuận lợi.
Bởi vì là lần công diễn đầu tiên cho nên mặc dù thuộc kiểu quay xong phát lại nhưng ở cửa vẫn có rất nhiều fans chờ đợi.
Sau khi tập đầu tiên chiếu ra đã có người chọn được tuyển thủ mà mình muốn vote, hơn nữa các tuyển thủ tới tham gia có không ít người trước đó đã ký hợp đồng với công ty quản lý nên hoặc nhiều hoặc ít đã có một ít fans, có thể tới thì đều sẽ tới.
Trên mành ảnh lớn trong phòng chờ, fans bên ngoài so với tưởng tượng của bọn họ nhiều hơn rất nhiều, trên mạng cũng rất náo nhiệt.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Thời điểm bùng nổ nhất chắc là lúc mấy vị huấn luyện viên cùng nhau xuất hiện, bên ngoài truyền đến những tiếng thét chói tai, lớn đến nỗi mái nhà cũng muốn lật tung.
“A a a a a a là Thịnh Hành!”
“Anh trai quá đẹp trai a a a.”
“Anh trai nhìn em nhìn em!”
“Hôm nay tạo hình của Thầy Cố perfect!”
“Thầy Ôn ơi!”
“Đình Đình a a a a a a a!”
“Hòe Hòe em ở đây! !”
Năm vị huấn luyện viên cùng xuất hiện, tất cả tầm mắt và máy quay đều tập trung ở trên người bọn họ.
Đến cả những người ngồi ở trong phòng chờ cũng vô cùng kích động.
Thường Thiến nắm lấy tay của Lục An An, thấp giọng nói: “Xong rồi, xong rồi, tớ đột nhiên thấy căng thẳng quá.”
Lục An An không đáp lời.
Thường Thiến cảm thấy hơi lạ, nhìn sang mặt Lục An An lại bắt gặp ánh mắt sáng quắc của cô, cô nàng nhìn theo tầm mắt của cô thì thấy Lục An An đang nhìn vào khu vực vị trí chính giữa năm vị huấn luyện viên.
Cô ấy sửng sốt một chút, có một suy đoán hiện lên.
“An An.”
“Hả?”
Lục An An còn đang nhìn lên nhìn màn ảnh lớn, hôm nay Thịnh Hành thật sự vẫn quá đẹp trai, anh mặc một chiếc áo khoác sẫm màu, bên trong phối với một chiếc áo len, thoạt nhìn vừa tuấn lãng đẹp trai lại đủ giữ ấm.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Người ấy đứng ở nơi đó, dáng người thanh thoát như ngọc, khí chất xuất chúng rạng ngời.
Khiến cho sau khi người ta nhìn vào không thể chuyển dời được tầm mắt đi.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Nếu không phải là thời gian và địa điểm không cho phép, Lục An An cũng muốn giống như các fans hâm mộ ở bên ngoài, điên cuồng thét chói tai.
A a a a a a a anh trai đẹp quá đẹp! !
Thường Thiến nhìn thấy ánh mắt nóng hừng hực kia của cô, ghé vào bên tai Lục An An thấp giọng hỏi: “. . .Có phải là cậu thích thầy Thịnh hay không?”
Lục An An giật mình nhìn cô ấy.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Thường Thiến nói: “. . .Cậu, cậu có phải là fans của thầy Thịnh không?”
Lục An An nhấp môi dưới, thấp giọng hỏi: “Rõ ràng như vậy sao?”
Thường Thiến bật cười, gật gật đầu nói: “Rất rõ ràng, hai mắt cậu đều đang tỏa sáng rồi kia kìa.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Một cô gái theo đuổi thần tượng, vậy thì khi người ấy nhìn thấy thần tượng của mình nhất định đôi mắt sẽ sáng bừng lên.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Đó là phản ứng tự nhiên.
Bởi vì thích, bởi vì yêu và sùng bái.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Cô ấy đè xuống tâm tình kích động của chính mình: “Trời ạ, có phải là cậu bởi vì thầy Thịnh cho nên mới tới tham gia cái tiết mục này không?”
“Không phải.”
Lục An An bật cười nói: “Là vì nguyên nhân khác.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
*
Trong luc hai người nói chuyện thì năm vị huấn luyện viên đã đi vào trong hội trường.
Mà giờ khắc này, trên mạng đã xuất hiện hot search!
Người hâm mộ Thịnh Hành rất nhiều, chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, fans của anh đều có thể đưa anh lên hot search.
Đám người Lục An An không chạm mặt với các huấn luyện viên, cô nhìn bọn họ đi vào trong hội trường rồi ngồi vào bàn chấm điểm, sau đó mc điều khiển chương trình xuất hiện.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Mc thành thạo tuyên bố các quy tắc thi đấu: Hai đội so đấu một lần, cuối cùng khán giả ở hiện trường bỏ phiếu bình chọn, nhóm nào có số phiếu cao hơn sẽ thắng. Cuối cùng sẽ thống kê tổng số phiếu xem rốt cục là đội nào đạt thắng lợi tối đa.
Tập này là một tập sống còn, là tập sẽ có người bị loại.
Khán giả sẽ xem các đội biểu diễn rồi bỏ phiếu, cư dân mạng cũng có thể bỏ phiếu, đến lúc đó người có số phiếu ít nhất sẽ bị loại.
Sau khi tuyên bố xong quy tắc là đến màn chào hỏi của năm vị huấn luyện viên.
Mỗi khi có một vị trí huấn luyện viên đứng dậy thì ở bên dưới lại vang lên những tiếng thét chói tai liên tục.
Chào hỏi xong xuôi, huấn luyện viên hai đội bắt đầu chọn đội viên lên sân khấu.
Tổ đầu tiên không phải là nhóm Lục An An, là tổ chuyên cần đấu với tổ thực lực, các cô ngồi trong phòng chờ xem biểu diễn.
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Tuyển thủ của mỗi nhóm đều dốc hết sức lực, muốn mình có thể biểu diễn được một màn tốt nhất ở trên sân khấu.
Bên trong khán đài khí thế thi đấu tiến hành hừng hực, mà ở bên ngoài, còn có một người đang vội vã chạy tới.
Anh Tiền nhìn Lục Diên, có chút đau đầu.
“Em cứ đi vào như vậy?”
Lục Diên liếc mắt nhìn anh: “Không thì thế nào?”
Anh Tiền ném cho anh ấy một cái khẩu trang: “Mau đeo lên, anh đi chào hỏi một chút.”
Anh ta nói thầm: “Anh cũng không hiểu vì sao cậu lại chạy tới xem biểu diễn, lần đầu tiên An An biểu diễn, anh hiểu, nhưng em mà xuất hiện ở đây thì quá quỷ dị rồi đấy.”
Cô im lặng vài phút, chỉ trích nói: “Có phải mày muốn giết chết tao không?!”
Lục Diên “Ừ” một tiếng, nhàn nhạt đáp.
Đây là lần đầu tiên em gái của anh chủ động nói nhớ anh, muốn anh tới, kể cả anh có đang ở nước ngoài cũng phải bay về.
Nhân viên công tác vội vội vàng vàng chạy tới, mặc dù không biết vì sao Lục Diên lại ở chỗ này, nhưng chuyện mà cấp trên bàn giao thì vẫn phải làm.
“Chào thầy Lục.”
Lục Diên mỉm cười nói: “Xin chào, làm phiền rồi.”
“Không sao không sao.” Nhân viên công tác nói: “Có điều bây giờ chỉ có một vài chỗ trống đơn ở hàng phía trước, mong là thầy Lục không ngại.”
“Không sao.”
Lục Diên khẽ cười: “Cảm ơn.”
Sau khi vào sân, Lục Diên liếc nhìn anh Tiền.
Hai người đều tới rất kín đáo, không phải tất cả các nhân viên công tác đều biết Lục Diên tới đây, hầu như mọi người chỉ nhìn thấy một cái bao kín thẳng tắp đi ngang qua, ngồi ở hàng ghế con đầu tiên mà thôi.
Hết chương 14
Hú hú công diễn bắt đầu rồi. Háo hức quá. Không biết kết quả của An An sẽ thế nào
truyện này hệ thống dễ thương ghê
Mấy người Lục An An là tổ của Lận Chi Hòe và Cố Bạch , còn Thịnh Hành. . . Huấn luyện viên chưởng, không thuộc về bất kỳ một đội nào, thế nhưng khi ngàn cân treo sợi tóc, anh sẽ giúp hai đội tuyển người, bày mưu tính kế. là “trưởng” nha bạn ơi
Hóng kết quả diễn của An An
Huấn luyện viên chưởng là chưởng thật hay sai chính tả của trưởng ạ?
=)))) chắc là sai chính tả ó