🌻 Tên truyện: [Vô hạn lưu] ĐỪNG CƯỜI! ĐÂY LÀ GAME KINH DỊ
🌻 Chấm điểm: 8.8/10
🌻 Đọc tại: goccaytrenviahe
🌻 Tác giả: Ngân Chúc Diên Vĩ
🌻 Thể loại: Ngôn tình, vô hạn lưu, vượt ải thăng cấp, sảng văn, HE.
🌻 Số chương: 99 chương + 4 ngoại truyện
🌻 Dịch: Bé Đẹp – Những ngày xanh thân ái
🌻 Hỗ trợ beta: Nhí
🌻 Nhân vật chính: Kiều Vân Tranh, Phó Lam Tự
🌻 Ngày bắt đầu trồng cây: 18/03/2023 🌱💦🌳 Ngày cây lớn: 02/05/2023
Văn án:
May mắn qua đại nạn mà không chết, trong thế giới siêu nhiên này, rốt cuộc ta có thể sống sót lần nữa hay không?
Phó Lam Tự đã từng chết một lần rồi.
Sau đó, cô sống mãi trong trò chơi kinh dị, vừa xuyên việt, vừa kiếm tiền, lại vừa liều mạng.
Gặp càng nhiều ma thì kinh nghiệm thăng cấp lại càng tăng lên, xét về văn có thể chém gió ầm ầm, xét về võ có thể vung dao thấy máu.
“Con người tôi ấy à, mọi mặt đều phải gọi là đỉnh của chóp.”
Mãi cho tới khi đụng phải Kiều Vân Tranh, cô mới tìm được đồng loại.
Rốt cuộc cũng tìm được người không biết xấu hổ hơn cả mình nữa.
“Em Lam à.” Người đàn ông tuấn tú cúi đầu khẽ cười, “Màn này khó thế, anh hơi sợ, em phải bảo vệ anh đấy nhé.”
“Làm ơn, bớt cợt nhả lại giùm…”
Nữ thần côn* lười biếng, bình tĩnh, thông minh × Cao thủ dịu dàng tinh quái, nụ cười chứa dao.
(*) Thần côn là từ mang nghĩa xấu, châm biếm,chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác.
Đây là câu chuyện về hai trùm lớn thường ngày cợt nhã với nhau, tiện thể đấu trí đọ gan với ma (?)
⚡ Gỡ mìn trước:
1. Thiết lập của trò chơi trong truyện không tốt hoàn toàn mà khá tàn khốc, hạn chế chỉ có 3 người sống sót.
2. Chạy trốn là chính, tìm ra lời giải là phụ, độ khó game cao dần từ Đồng lên Bạch Kim, mỗi phần đều có chú thích cấp bậc.
3. Câu chuyện chỉ đơn giản là hư cấu, mọi tình tiết đều xảy ra trong không gian ảo, không phải bối cảnh hiện thực, xin miễn tiếp nhận những lời nói bắt chước.
4. Những miêu tả trong truyện đều khá máu me và kinh dị, bạn nào dễ bị ám ảnh hoặc sợ những cảnh như trên vui lòng đừng nhảy!
_______________________________________________
_______________________________________________
Lúc đẩy cánh cửa đầy bụi đó ra, anh thấy một cô gái có gương mặt thanh tú mà lạnh lùng, tóc đen dài đang đứng cạnh cầu thang chật chội.
Sợi dây cung trong đáy lòng như bị gió thổi lay động, lặng lẽ run lên.
Anh mỉm cười nhìn lướt qua cô.
Đó là ánh nhìn từ sự sắp xếp của vận mệnh, của kiếp trước và kiếp này.
Dù tới muộn bảy năm ròng, nhưng cuối cùng cũng có ngày được gặp nhau, thế cũng viên mãn rồi.
“Bởi vậy Lam Tự à, em mãi mãi là em, anh cũng vĩnh viễn là chính anh.”
Truyện hay, hơi kinh dị 1 chút nhưng theo mình thì không qá đáng sợ
Nam nữ chính ngọt ngào vừa đủ, tuyến chiến đấu là nhiều
Các nhân vật phụ được khắc họa khá rõ nét, thế giới được xây dựng sống động, mạch truyện trôi chảy
Nhà dịch chất lượng
Nhảy hố đi bà coan