✨ Chương 101✨
Edit: Nukaly
____________
Nói thật, cô không nghĩ tới loại người đại diện cấp bậc cao như Đường Nghi lại có lúc nói chuyện khôi hài như vậy.
“Chìa khoá đâu?”
Cô không tiếng động cong cong môi: “Vâng, em đã biết rồi, cảm ơn chị Nghi.”
Đường Nghi hít sâu một hơi nói: “Bây giờ trên mạng mấy fans hâm mộ của Ngô Duyệt đang không ngừng giội nước bẩn lên người em, còn có cả thuỷ quân nữa.” Chị ấy cười nói: “Có điều em đừng sợ, nhà chúng ta còn có tiền hơn nhiều, thuỷ quân của chúng ta cũng nhiều hơn cô ta.”
Weibo này vừa đăng lên mạng, trong nháy mắt khiến cho các fans của Ngô Duyệt tức giận. Bọn họ đều nhất trí cho rằng đám người Lục An An đều xa lánh Ngô Duyệt, cố tình khiến cho cô ta không thể không rời khỏi chương trình.
( Thủy quân: những tài khoản trên internet, được mua chuộc và kiểm soát để giúp đỡ nghệ sĩ. Ví dụ như tặng fl cho weibo nghệ sĩ, cãi thay, bảo vệ cho nghệ sĩ, hắc đối thủ của nghệ sĩ.)
Lục An An: “. . .”
Cô dở khóc dở cười: “Vâng ạ.”
Cô nhìn vào mặt trăng ngoài cửa sổ, có chút cảm động nói không nên lời.
Một tay Thịnh Hành nhét ở trong túi, mím môi lại: “Sớm đi về ngủ một chút.”
“Cảm ơn chị Nghi.”
“Đây đều là chuyện mà chị phải làm, cô ta muốn bán thảm sao, em cũng có thể bán thảm.” Chị ấy nói: “Đợi lát nữa chờ cô ta đăng bài viết lên Weibo thì em cũng đăng bài viết lên, xem xem ai thảm hơn ai.”
( bán thảm: thảm ở đây là thê thảm- bán thảm : ý tỏ ra đáng thương cầu lòng thương hại của mọi người. )
Lục An An: “. . . Làm sao chị biết cô ta sẽ đăng Weibo?”
Đường Nghi hít sâu một hơi nói: “Bây giờ trên mạng mấy fans hâm mộ của Ngô Duyệt đang không ngừng giội nước bẩn lên người em, còn có cả thuỷ quân nữa.” Chị ấy cười nói: “Có điều em đừng sợ, nhà chúng ta còn có tiền hơn nhiều, thuỷ quân của chúng ta cũng nhiều hơn cô ta.”
Đường Nghi: “Dựa theo hiểu biết của chị đối với cô ta, cô ta chả có danh tiếng gì nhưng lại là người thích được người ta chú ý tới, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội lăng xê này, em cứ yên tâm đi, đợi lát nữa cô ta đăng bài thì em cũng đăng bài, chị đã nghĩ xong nội dung cho em viết rồi.”
“. . .”
Hai người nói chuyện một lúc, Đường Nghi nói thêm mấy chuyện Lục An An cần chú ý xong mới cúp điện thoại.
Điện thoại vừa cắt, lúc Lục An An dùng nick nhỏ lướt Weibo liền trùng hợp nhìn thấy bài viết Ngô Duyệt mới đăng lên Weibo, bài viết còn khá là dài.
@ Ngô Duyệt V: Xin lỗi mọi người vì chuyện của tôi trong chương trình đã chiếm dụng tài nguyên không gian của mọi người. Thực ra cho đến bây giờ tôi còn có một chút lơ mơ, không biết vì sao tình cảnh của mình lại trở thành như bây giờ, trong cuộc sống tôi quả thực là có chút xoi mói khắt khe, cho nên khi tham gia tiết mục cũng tự nhiên biểu hiện ra ngoài, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định nhằm vào ai cả, cũng tuyệt đối không hề nhằm vào An An, An An rất tốt, em ấy đối xử với mọi người đều rất tốt, em ấy chăm chỉ đến độ tôi không có đất dung thân, nhưng dù sao em ấy cũng chỉ là một em gái nhỏ, vì sao tôi lại phải nhằm vào em ấy cơ chứ, bản thân tôi thích còn không kịp.
Còn nữa, chương trình này là một gameshow phát sóng trực tiếp, ngoài kia có rất nhiều người có thể xem, nhưng số người không xem cũng rất nhiều.
Lục An An gật đầu: “Thầy Thịnh mau về phòng đi, chúng ta nhỏ giọng một chút.”
Đêm nay tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi một câu mà thôi, cũng không có ý bảo An An phải nấu cơm, chỉ là thuận miệng mà thôi, cho nên đến tận bây giờ tôi cũng không hiểu vì sao chị Nhược Tinh lại đột nhiên tức giận như vậy, vì sao An An cũng tức giận như vậy.
Mặc dù tôi không biết mình đã làm sai điều gì, nhưng chắc hẳn là tôi đã làm gì đó không đúng nên hai người ấy mới như vậy, qua bài viết này tôi muốn nói một tiếng xin lỗi với An An và cô Lâm, về phần chương trình, tạm thời tôi xin rút lui không tiếp tục quay hình, tôi rất xin lỗi tổ tiết mục vì đã gây thiêm phiền toái cho mọi người.
Weibo này vừa đăng lên mạng, trong nháy mắt khiến cho các fans của Ngô Duyệt tức giận. Bọn họ đều nhất trí cho rằng đám người Lục An An đều xa lánh Ngô Duyệt, cố tình khiến cho cô ta không thể không rời khỏi chương trình.
“. . .”
Lập tức trên mạng tất cả mọi người đều đem lửa giận tập trung trên người Lục An An.
[ Cmn! ! Lục An An thật trâu bò nha! ]
[ Lục An An thật sự quá tuyệt, trực tiếp khiến cho người ta phải rời khỏi chương trình luôn mà, con mẹ nó, từ đây về sau tôi chính thức trở thành antifans của Lục An An. ]
[ Tôi thực sự là phục rồi, Lục An An trâu như thế sao? ? ]
[ Tổ tiết mục ăn sh*t à, cứ như thế tùy ý để nghệ sĩ tham gia chương trình bị ức hiếp? Còn có, công ty đâu rồi! Mấy người này đi đâu cả rồi? ]
[ Lục An An hay nha.]
[ Antifan Lục An An cả đời. ]
[ Tôi thực sự phải lau mắt mà nhìn, Lâm Nhược Tinh còn giúp cô ta ức hiếp người, ô ô ô ô Ngô Duyệt nhà chúng ta thật sự quá thảm. ]
[ Rốt cuộc thì Lục An An này là từ nơi nào nhô ra, thực sự là quá cmn không biết xấu hổ đi. ]
[ Nếu như Ngô Duyệt rời khỏi chương trình này thì tôi sẽ không xem cái tiết mục rác rưởi này nữa, tôi xem chỉ vì cô ấy mà thôi. ]
Lục An An suy tư một chút, vừa định gửi tin nhắn cho Lục Diên liền thấy Lục Diên gọi điện thoại đến.
[ Đúng thế, tiết mục rác rưởi chết đi! ]
[ Tôi sẽ là antifan của Lục An An và Lâm Nhược Tinh cả đời, thật là bắt nạt người quá đáng, bắt nạt Duyệt Duyệt nhà chúng ta không có người ở sau lưng đây mà. ]
Trong lúc nhất thời, Weibo của Lục An An bị cả đám antifans luân hãm, mục tin nhắn riêng cũng giống vậy, vừa click mở liền thấy tất cả đều là tiếng mắng chửi.
Cô liếc nhìn qua loa, không có ý định đáp lại.
Lục An An suy tư một chút, vừa định gửi tin nhắn cho Lục Diên liền thấy Lục Diên gọi điện thoại đến.
[ Tổ tiết mục ăn sh*t à, cứ như thế tùy ý để nghệ sĩ tham gia chương trình bị ức hiếp? Còn có, công ty đâu rồi! Mấy người này đi đâu cả rồi? ]
“Em có phải bị ngốc hay không?”
Lục An An: “. . . Em ngốc chỗ nào chứ?”
Lục Diên đè nén lại lửa giận của chính mình, cắn răng nói: “Đã viết xong bài để đăng chưa?”
Thịnh Hành gật đầu: “Sau khi thấy em vào tôi sẽ đi.”
Lục An An bật cười: “Em mới không viết đâu.”
Lập tức trên mạng tất cả mọi người đều đem lửa giận tập trung trên người Lục An An.
“Có ạ.”
Lục An An suy tư một chút, vừa định gửi tin nhắn cho Lục Diên liền thấy Lục Diên gọi điện thoại đến.
Lục Diên: “Vì sao không viết?”
Lục An An: “Vì sao lại phải viết, em có chứng cứ mà, em cần gì phải viết cái gì?”
Lục Diên: “Em cũng chắc chắn là anh sẽ giúp em có đúng không?”
Nghe vậy, Lục An An cười: “Anh, anh nhất định sẽ giúp em mà, lại nói, ở đây em còn có chị Nghi nữa.”
Cô lưng nhìn về phía máy quay: “Cô ta tự nguyện rời đi sao?”
“Đương nhiên không phải.”
Lục Diên cười lạnh: “Ức hiếp em gái của anh mà còn muốn toàn thân lui ra sao? Cô ta nằm mơ.”
“. . .”
Lục Diên an ủi Lục An An: “Đợi thêm nửa giờ nữa, tất cả tư liệu đã được chuẩn bị kỹ càng.”
“Vâng, cám ơn anh trai.”
Sau đó Lục Diên cúp điện thoại, Lục An An suy tư một lát, cuối cùng vẫn cầm điện thoại di động lên viết một đoạn văn ngắn.
[ Lục An An hay nha.]
Cô muốn bán thảm có đúng hay không, tôi cũng biết mà.
Hơn nữa tôi còn là loại bán thảm bán sách mách có chứng luôn nữa.
*
Nửa giờ sau, Lục An An đăng một đoạn văn lên Weibo.
@Lục An An V: Cũng không có cái gì không thể nói, nhiều cư dân mạng mắng tôi hỏi tôi vì sao lại ức hiếp cô Ngô Duyệt như vậy, thế chúng ta cùng tới xem một chút, xem xem rốt cuộc là ai bắt nạt ai.
Ngày đầu tiên nấu cơm đã xảy ra chuyện gì, tin là ai đã xem phát sóng trực tiếp đều biết.
Về chuyện tối hôm đó vì sao tôi lại ngủ ở trong phòng vốn chuẩn bị cho khách quý thì mọi người có thể xem video hoàn chỉnh do @công ty giải trí Tinh Diễm công bố, mọi người tự vào xem nhé.
Còn nữa, là mấy ngày nay tới tham gia chương trình, thực ra tôi vẫn luôn rất tò mò, cô Ngô Duyệt nói mình chưa từng nhằm vào tôi, vậy tại sao nửa đêm lại khóa cửa phòng không cho tôi vào, vì sao lại nâng một giẫm một, vì sao lại muốn dẫm đạp lên tôi trước mặt cô Lâm Nhược Tinh?
Đương nhiên, mấy chuyện khác đều là chuyện nhỏ mà thôi, mọi người ai có mắt đều có thể thấy được, chúng ta đơn giản chỉ nói tới chuyện khóa cửa phòng và rời khỏi chương trình thôi nhé, cô khẳng định là cô chủ động yêu cầu rời đi sao? Mời cô Ngô Duyệt chính diện đáp lại một chút, cảm ơn.
Đột nhiên, Thịnh Hành dừng bước lại nhìn cô: “Vào đi.”
Sau khi đăng weibo xong, có không ít cư dân mạng theo lời Lục An An tiến vào official weibo của công ty giải trí Tinh Diễm xem.
Tất cả mọi người đều thấy rất rõ ràng được chuyện xảy ra buổi tối hôm đó, Lục An An ôm laptop và sách vở đi xuống tầng.
Sau đó bắt đầu ở phòng khách làm việc của mình, mặc dù mọi người không thấy rõ cụ thể cô đang làm gì nhưng cũng coi như đều công nhận cô đi xuống để làm bài tập.
Cô dở khóc dở cười: “Vâng ạ.”
Một tiếng sau Thịnh Hành mới xuất hiện, anh đi xuống tầng uống nước.
Hai người nói chuyện một lúc, Đường Nghi nói thêm mấy chuyện Lục An An cần chú ý xong mới cúp điện thoại.
Hai người nhìn thoáng qua nhau, sau đó Thịnh Hành đi qua ngồi xuống một cái ghế salon cạnh cô.
Weibo này vừa đăng lên mạng, trong nháy mắt khiến cho các fans của Ngô Duyệt tức giận. Bọn họ đều nhất trí cho rằng đám người Lục An An đều xa lánh Ngô Duyệt, cố tình khiến cho cô ta không thể không rời khỏi chương trình.
Hai người giao lưu với nhau hai câu.
Lục An An hỏi Thịnh Hành tại sao lại xuống đây.
@Lục An An V: Cũng không có cái gì không thể nói, nhiều cư dân mạng mắng tôi hỏi tôi vì sao lại ức hiếp cô Ngô Duyệt như vậy, thế chúng ta cùng tới xem một chút, xem xem rốt cuộc là ai bắt nạt ai.
Thịnh Hành nói anh khát.
Sau đó thì không có chuyện gì nữa, câu chuyện của hai người cũng rất bình thường.
Sau đó Lục An An vẫn luôn bận rộn với laptop của mình, thỉnh thoảng còn nhìn điện thoại di động, Thịnh Hành thì cúi đầu chơi điện thoại di động, trên cơ bản đều không lên tiếng.
Chuyện này có thấy thế nào thì cũng không nhìn ra hai người này có chút quan hệ mập mờ nào.
Lúc đồng hồ điểm đến hai giờ, Lục An An mới gấp laptop lại.
Một tiếng sau Thịnh Hành mới xuất hiện, anh đi xuống tầng uống nước.
Thịnh Hành ngẩng đầu lên nhìn: “Xong rồi?”
“Vâng, cảm ơn thầy Thịnh.”
Một tay Thịnh Hành nhét ở trong túi, mím môi lại: “Sớm đi về ngủ một chút.”
“Vâng ạ.”
Hai người một trước một sau đi lên tầng, phòng của Lục An An và Ngô Duyệt ở tầng hai còn Thịnh Hành thì ở tầng ba.
Đột nhiên, Thịnh Hành dừng bước lại nhìn cô: “Vào đi.”
Lục An An gật đầu: “Thầy Thịnh mau về phòng đi, chúng ta nhỏ giọng một chút.”
Thịnh Hành gật đầu: “Sau khi thấy em vào tôi sẽ đi.”
Hơn nữa tôi còn là loại bán thảm bán sách mách có chứng luôn nữa.
Mặc dù không hiểu vì sao anh lại nói như vậy, nhưng bên trong bên ngoài lời nói đều không nghe ra ý tứ gì khác.
Lục An An cũng không phản bác lại lời của anh, đi đến cửa phòng bắt đầu vặn cửa.
Hai người nói chuyện một lúc, Đường Nghi nói thêm mấy chuyện Lục An An cần chú ý xong mới cúp điện thoại.
Bởi vì không có nhân viên công tác đi theo quay chụp, nên mọi người chỉ có thể nhìn thấy cô đứng ở cửa ra vào một lúc lâu mà vẫn không đi vào.
Đột nhiên, Thịnh Hành đi qua chỗ cô.
“Bị khóa rồi?”
Lục Diên cười lạnh: “Ức hiếp em gái của anh mà còn muốn toàn thân lui ra sao? Cô ta nằm mơ.”
“. . . Ừm.”
“Chìa khoá đâu?”
Lục Diên an ủi Lục An An: “Đợi thêm nửa giờ nữa, tất cả tư liệu đã được chuẩn bị kỹ càng.”
“Em không mang theo.”
Thịnh Hành hơi nhíu mày: “Lúc đi ra ngoài em có nói với Ngô Duyệt không?”
Cô nhìn vào mặt trăng ngoài cửa sổ, có chút cảm động nói không nên lời.
“Có ạ.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Thịnh Hành nói: “Tôi đi gọi nhân viên công tác tới.”
Lục Diên đè nén lại lửa giận của chính mình, cắn răng nói: “Đã viết xong bài để đăng chưa?”
Một lát sau có nhân viên công tác đi lên cùng Thịnh Hành.
Sau khi đăng weibo xong, có không ít cư dân mạng theo lời Lục An An tiến vào official weibo của công ty giải trí Tinh Diễm xem.
Nhìn hai người nói: “Chỗ tôi không có chìa khoá, bọn tôi đều không nghĩ tới sẽ có khách mời khóa cửa lại.”
Nhân viên công tác nói: “An An, nếu không thì em vào phòng Liễu Mộng Đình ngủ một đêm đi?”
“Bị khóa rồi?”
Lục An An bất đắc dĩ: “Đó là phòng cho một người, đến cả giường cũng là giường đơn.”
Nhân viên công tác suy nghĩ một chút: “Vậy nếu không thì em đi ra bên ngoài ở một đêm đi, hoặc là gọi Ngô Duyệt dậy?”
Nói xong, nhân viên công tác đi thẳng tới cửa phòng, bắt đầu gõ cửa, giọng nói của anh ta còn rất lớn, cũng gọi được một khoảng thời gian.
Bởi vì không có nhân viên công tác đi theo quay chụp, nên mọi người chỉ có thể nhìn thấy cô đứng ở cửa ra vào một lúc lâu mà vẫn không đi vào.
Nhưng bên trong vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Cô liếc nhìn qua loa, không có ý định đáp lại.
Đến cuối cùng, Thịnh Hành nói: “An An lên phòng của tôi ở gác mái ngủ đi, cô ấy là một cô gái, ngủ ở bên ngoài không an toàn, tôi và anh đi ra ngoài ngủ.”
Nhân viên công tác vẻ mặt sợ hãi: “. . . Thầy Thịnh, chuyện này không tốt lắm đâu?”
Thịnh Hành nhíu mày nhìn nhân viên công tác, mở lời khiển trách: “Để một cô gái ở bên ngoài thì không có vấn đề gì à?”
“. . .”
Lục An An: “Thầy Thịnh, thực ra em không sợ mà.”
Thịnh Hành liếc nhìn cô: “Đi trên tầng ngủ đi.”
Anh hơi dừng lại nói: “Ban nãy tôi chưa ngủ đâu, ga trải giường và chăn gối đều còn sạch sẽ.”
Sau đó đạo diễn cũng được gọi tới, kết quả cuối cùng là Lục An An đi lên tầng trên ngủ còn Thịnh Hành đi ra bên ngoài ngủ.
Video tới đây kết thúc, sau khi xem xong video, fans của Lục An An cùng với fans của Thịnh Hành đều tức giận, trị số đạt tới trăm phần trăm! !
Tôi nhổ vào, con mẹ nó cô dám hố nhóc đáng yêu nhà chúng ta như vậy? !
Chờ đấy! ! !
____________
Hết chương 101