Menu Đóng
Posted in Review Edit, Review Edit đam

NHỮNG NĂM THÁNG TÔI BỒI DƯỠNG BÁ TỔNGTên truyện:  NHỮNG NĂM THÁNG TÔI BỒI DƯỠNG BÁ TỔNG

Chấm điểm: 7.9/10

Đọc tại:  tieuvandinh

Thể loại: hiện đại, vườn trường, tàn tật tối tăm thâm tình học bá công x rộng rãi dương quang học tra trọng sinh thụ, HE


Văn án:

Một đời trải qua trước mắt, Tạ Tinh Lan sống lại thành một thành nhãi con, trịnh trọng lập thề

 

Caaju sẽ yên tĩnh mà làm tốt bổn phận của mình, nghiêm túc làm một cao phú soái đúng nghĩa.

Còn phải cố gắng dành thời gian cho mẹ của mình.

Đương nhiên thuận tiện có một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nữa chứ…

Nhưng 

quan trọng nhất,

đó là

Phải cẩn thận tên điên Giang Qua sẽ hủy hoại cả gia tộc của cậu trong tương lai.

Nhưng mà, vừa xuyên qua, cậu đã gặp Diêm Vương sống

Tạ Tinh Lan nhìn con búp bê trong tay mình

Lại nhìn Giang Qua khi còn bé, nằm rạp trên mặt đất xin cậu trả đồ chơi

Hai mắt tối sầm

*

Điều Tạ Tinh Lan không biết là

Tên của cậu

Là bí mật cả hai đời Giang Qua đều chỉ có thể để trong lòng

Mà không dám nói ra miệng

Người lấp lánh một cái, tôi say cả một đời.

 

Link đọc

_______________________________________________

REVIEW chủ nhà

Khá ổn, chủ yếu xoay quanh cuộc sống thười học sinh của công và thụ.

Có chút trắc trở nhưng đều được giải quyết ổn thỏa.

Công chiếm hữu cao nhưng lại tự ti, có lí do, có cái thụ không có vấn đề gì với việc đó, tình yêu này 1 bên bao dung 1 bên tự ti, khá đáng yêu.

_______________________________________________

REVIEW của người đọc
– Siêu hay, siêu thích kiểu công chiếm dục , biến thái này TAT, đọc truyện thích công kiểu này lắm nhưng mà có ngoài đời chắc tui hổng dám TAT , phục mấy bé thụ chịu đc công này ấy.

Tự Spoil

Spoil nè

thụ xuyên lại về quá khứ, đối tốt với công từ nhỏ, công mê thụ, kiềm hãm chính mình tới tận cấp 3

Tới khi không nhịn được nữa tỏ tình thì thụ cũng đồng ý

Công bị què, thụ không coi thường, là một người lương thiện

Không gặp trắc trở gì mấy

Mấy nv phụ đều bị ánh mắt của công dọa chạy té khói

Đoạn đầu chầm chậm , dạng điền văn

“Vừa thấy vẻ mặt của Tạ Tinh Lan trang trọng nghiêm túc như thế, Giang Qua tưởng rằng cậu muốn từ chối, hầu kết trượt lên xuống, đồng tử chấn động một cái, sắc mặt trắng bệch hơn, huyết sắc lui sạch, cả người lung lay sắp đổ, dường như một giây sau không chống đỡ được sắp ngã quỵ.

Tạ Tinh Lan đau lòng cực kỳ, ngay cả làm nền cũng bớt đi, duỗi tay ôm lấy Giang Qua.

Giang Qua cứng ngắc không gì sánh được, có vẻ như không dám tin chậm rãi trợn to mắt, không động đậy.

Tạ Tinh Lan dứt khoát lại không biết xấu hổ ủi ủi trong ngực hắn, nhận ra cả người Giang Qua cũng run lên, căng thẳng hơn cậu vô số lần, thế là lại không tim không phổi vui vẻ trộm cười lên. Cậu hỏi: “Lúc trước ở dân túc, cậu nói cậu có người thích, là tôi?”

Giang Qua chậm chạp lại cẩn thận ừ một tiếng, giống như sợ quấy rầy cảnh trong mơ.

Tạ Tinh Lan lòng nói mình đúng là không nhạy bén, sao đến bây giờ mới phản ứng lại chứ.

Trừ cậu ra, Giang Qua căn bản chưa từng giao lưu tiếp xúc nhiều với ai, hắn có người mình thích, trừ mình ra còn có thể là ai.

Khóe miệng Tạ Tinh Lan không bị khống chế giương lên, sau đó nghiêm túc nói: “Giang Qua, tôi đồng ý, tôi cũng rất thích cậu.”

Sau đó, cậu lại không nhịn được phàn nàn: “Nhưng hung quá, đau, sau này cậu có thể kiềm chế bản thân một chút không.”

Toàn bộ quá trình Giang Qua đều không lên tiếng, hô hấp nặng nề, Tạ Tinh Lan nghi hoặc lùi một chút: “Cậu đang nghĩ gì vậy?”

Mắt Giang Qua phủ đầy tơ máu, không chớp mắt nhìn cậu đau đáu, sau đó, hắn như tỉnh giấc chiêm bao, hai tay điên cuồng run rẩy dùng sức ôm lấy Tạ Tinh Lan.

“Cậu đồng ý rồi…” Hắn không dám tin lại sợ hãi nhẹ giọng xác nhận: “Chiêu à, cậu đồng ý rồi…?”

Mũi Tạ Tinh Lan hơi cay cay: “Ừ.””

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *