Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Edit: nukaly
✨ Chương 96 ✨
Edit: Nukaly
____________
Sau khi nhìn thấy người tới, Liễu Mộng Đình huýt sáo một tiếng: “Cmn! ! An An, cuộc em có cái vận may gì nha.”
Lục An An: “. . .”
Cô ngốc nghếch chết chân nhìn người đến, một hồi lâu sau cũng không phản ứng lại, mà các fans đang xem truyền hình trực tiếp thì đã bùng nổ rồi.
Cô ngốc nghếch chết chân nhìn người đến, một hồi lâu sau cũng không phản ứng lại, mà các fans đang xem truyền hình trực tiếp thì đã bùng nổ rồi.
[ Lâm Nhược Tinh? ! ! ! ]
[ Cmn cmn, chân thật dài quá đi! ! ! ]
[ Tôi không nghĩ tới Lâm Nhược Tinh có thể tham gia chương trình này, Lâm Nhược Tinh so với hai khách quý trước đó còn cao cấp hơn nữa. ]
“Không có nha.”
[ Tôi không thể không nói, vận may của Lục An An thật sự rất tốt, khách quý đầu tiên cô ấy gặp là Thịnh Hành, vừa mới từ nước ngoài trở về liền gặp được khách quý là Lâm Nhược Tinh, mặc dù lời đồn lung ta lung tung trên mạng rất nhiều, nhưng tôi nhớ lần trước Lâm Nhược Tinh và Lục An An đã từng đụng nhau trên thảm đỏ, lúc đó tôi thấy hai người có vẻ đều rất thoải mái nha. ]
[ A a a a a a a a Lâm Nhược Tinh đẹp quá đi! ! ]
Mọi người hô hào đồng ý.
[ Ô ô ô ô Lâm Nhược Tinh thật là đẹp, dáng người kia quá tuyệt vời. ]
Liễu Mộng Đình nhận ra bầu không khí có biến hóa, mỉm cười nói nói: “Đi vào nghỉ ngơi trước đã.”
Trong lúc mọi người đang cảm thán, Lâm Nhược Tinh mặc một chiếc váy đơn giản đã đi tới trước mặt mọi người.
“Chào mọi người, tôi là Lâm Nhược Tinh.”
Liễu Mộng Đình cười: “Nên gọi cô như nào đây?”
Lâm Nhược Tinh nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Gọi như nào cũng được, không thì cứ gọi là Nhược Tinh đi, đừng gọi cô Lâm là được.”
Liễu Mộng Đình gật đầu: “Ôm một cái nào, hoan nghênh hoan nghênh.”
Lâm Nhược Tinh và mọi người đều ôm nhau chào hỏi, lúc ôm Lục An An, cô ấy còn tiện tay vỗ đầu Lục An An, nhìn qua đặc biệt cưng chiều sủng nịch.
Lục An An mím môi cười, cô thật không nghĩ tới Lâm Nhược Tinh sẽ đến đây.
[ Tôi không thể không nói, vận may của Lục An An thật sự rất tốt, khách quý đầu tiên cô ấy gặp là Thịnh Hành, vừa mới từ nước ngoài trở về liền gặp được khách quý là Lâm Nhược Tinh, mặc dù lời đồn lung ta lung tung trên mạng rất nhiều, nhưng tôi nhớ lần trước Lâm Nhược Tinh và Lục An An đã từng đụng nhau trên thảm đỏ, lúc đó tôi thấy hai người có vẻ đều rất thoải mái nha. ]
“Hoan nghênh chị Nhược Tinh.”
Lâm Nhược Tinh nhìn cô: “Khách khí khách khí.”
Lâm Nhược Tinh đến và Lục An An trở về khiến cho căn nhà nhỏ trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều.
Mọi người đều kích động không thôi, nghe nói Ngô Trạch Vũ còn là fans của Lâm Nhược Tinh, lúc được bắt tay với thần tượng còn có chút hoảng hốt xoa nắn tay mình mất một lúc, khuôn mặt đều đỏ lựng, sau đó liền bị Liễu Mộng Đình trêu chọc vài câu.
Ngô Duyệt nhìn thấy Lâm Nhược Tinh thì không tỏ vẻ gì, trước kia hai người từng cùng nhau đóng một bộ phim, so với những người khác mà nói thì cô ta tự nhiên cho là mình quen thân với Lâm Nhược Tinh hơn những người khác nhiều.
Cô đang ở trong phòng bếp chuẩn bị nấu ăn thì Liễu Mộng Đình chạy vào giúp đỡ.
“Nhược Tinh, chị đến rồi.” Cô ta xởi lởi nới.
Cô đang ở trong phòng bếp chuẩn bị nấu ăn thì Liễu Mộng Đình chạy vào giúp đỡ.
Lâm Nhược Tinh gật gật đầu: “Chào Ngô Duyệt, đã lâu không gặp.”
Chỉ là, nói như thế nào đây, cô không muốn gây sự ngay trên phát sóng trực tiếp.
Ngô Duyệt cười cười: “Đúng vậy, em thật không nghĩ tới khách mời lâm thời tập này sẽ là chị, sao trước đó không thấy chị nói gì vậy?”
Lâm Nhược Tinh cong môi cười: “Ừm, trước khi tới đây tôi không công khai, người biết được chuyện này cũng rất ít.”
Ngô Duyệt hơi nhíu mày, nhìn Lục An An nói: “An An, Nhược Tinh không thích ăn mì đâu.”
Mà này số người ít ỏi này, đương nhiên không có cô.
Ngô Duyệt nghe không hiểu ý trong lời nói của cô ấy, cười cười nói: “Chị tới thật tốt, em cũng đỡ cảm thấy buồn chán.”
Lâm Nhược Tinh hơi nhướng mày, không nói gì.
Lúc này đã là buổi trưa.
Lục An An cong cong môi: “Đúng vậy, chỗ đó còn có thể nhìn thấy cả sao trời nữa đó, hôm trước lúc ngủ ở trong phòng em có nhìn thấy.”
Lục An An nhìn một vòng, hỏi: “Mọi người đã ăn cơm chưa?”
Liễu Mộng Đình lắc đầu: “Chưa ăn.”
Lục An An: “. . .Vậy đã mua thức ăn chưa?”
“Mua rồi mua rồi.”
Liễu Mộng Đình nháy mắt nhìn cô: “An An. . . Bọn chị đều chờ mong biểu hiện của em nha.”
Lục An An nghẹn lại.
Ngô Trạch Vũ nói: “Tôi có thể tới làm trợ thủ.”
Lục An An lắc đầu: “Được rồi, mọi người muốn ăn cái gì nào?”
“Muốn ăn cả thế giới.”
Lục An An dở khóc dở cười, suy nghĩ một chút, nói: “Nếu không thì trưa hôm nay chúng ta ăn đơn giản một chút đi.”
Cô nói: “Ăn mì có được không?”
[ Cmn cmn, chân thật dài quá đi! ! ! ]
“Được.”
“Ok.”
Lục An An dở khóc dở cười: “Không có chuyện gì, em tự làm được mà.”
Mọi người hô hào đồng ý.
Ngô Duyệt hơi nhíu mày, nhìn Lục An An nói: “An An, Nhược Tinh không thích ăn mì đâu.”
Lục An An nhìn về phía Lâm Nhược Tinh.
“Oa, thật sao?”
Lâm Nhược Tinh khẽ mỉm cười: “Không có, An An làm cái gì chị cũng thích.”
Ngô Duyệt sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn hai người: “. . . Trước kia không phải là chị nói chị không thích ăn sao?”
“Không có nha.”
Lâm Nhược Tinh mặt không biến sắc nói: “Tôi thích ăn mà, chẳng qua ăn mì rất dễ béo, nhưng mà An An đã bằng lòng xuống bếp làm đồ ăn cho chúng ta, không thể yêu cầu quá nhiều, An An lại không phải là bảo mẫu của chúng ta, cũng không nhận tiền của chúng ta làm việc, đáng lẽ ra thì, em ấy làm món gì chúng ta phải ăn món đó, không được xoi mói.”
Lời này nói ra thực sự rất đắc tội người.
Nhưng Lâm Nhược Tinh không sợ.
Hiện tại giá trị và địa vị của cô còn cao hơn cả Liễu Mộng Đình, hơn nữa các các fans để biết tính cách của cô ấy, chuyện này sẽ không có vấn đề lớn lao gì.
Quan trọng nhất là, lời nói này quả thực chính là đã đem lời mà tất cả mọi người đều muốn nói ra đó.
[ Ô ô ô ô Lâm Nhược Tinh thật là đẹp, dáng người kia quá tuyệt vời. ]
Đúng đấy.
Cô chỉ ngồi một chỗ chờ người ta bê thịt lên tận mồm còn yêu cầu nhiều như vậy làm gì.
Lâm Nhược Tinh nghiêng đầu suy nghĩ một chút: “Gọi như nào cũng được, không thì cứ gọi là Nhược Tinh đi, đừng gọi cô Lâm là được.”
Hết ghét bỏ món này quá dầu mỡ lại nói cái kia tôi không thể ăn, có bản lĩnh thì cô tự đứng lên mà làm.
Mọi người hô hào đồng ý.
Lời này vừa nói ra, cả khuôn mặt của Ngô Duyệt trong nháy mắt đen xì.
Cô ta không nghĩ tới Lâm Nhược Tinh sẽ không nể mặt mình như vậy, trực tiếp nói ngược lại mình như thế.
Các khán giả xem truyền hình trực tiếp và cả fans của Lục An An chỉ cảm thấy đoạn lười nói này quá thoải mái.
[ Ô ô ô ô tôi quyết định từ người qua đường chuyển thành fans của Lâm Nhược Tinh, chị gái thật quá trâu bò, lời này mà cũng dám nói ra. ]
[ A a a a a tôi phát hiện nhé, Lâm Nhược Tinh đang nói chuyện giúp Lục An An, ở trong chương trình này tôi thấy chỉ có mỗi Lục An An luôn nhẫn nhục chịu khó làm việc, lần trước tôi còn thấy cô ấy nấu ăn còn cố ý không cho ớt, đây không phải là vì để ý tới khẩu vị của Ngô Duyệt à, kết quả Ngô Duyệt thì lại hay rồi, còn nói mình không đói bụng, không muốn ăn, tôi quả thực không còn gì để nói. ]
[ Nói đúng đó, Lục An An cũng không phải là bảo mẫu của mọi người, cô ấy bằng lòng làm đã rất tốt rồi, dựa vào cái gì còn muốn cô ấy phải nấu theo sở thích của mình chứ? ]
[ Mấy người này thật sự quá ỷ lại vào Lục An An, quả thực không còn gì để nói. ]
Nhưng cô muốn làm chuyện này ở sau lưng máy quay phim.
[ Lâm Nhược Tinh quá tuyệt! ! Tôi thích nha. ]
Liễu Mộng Đình nhận ra bầu không khí có biến hóa, mỉm cười nói nói: “Đi vào nghỉ ngơi trước đã.”
Mọi người hô hào đồng ý.
“Được.”
“Sao chị lại vào đây?”
Đồng Hướng giúp Lục An An đỡ vali vào nhà, cô lại không để ý gì tới hành lý trực tiếp đi vào nhà bếp.
Nếu như muốn cãi nhau thì cô cũng có thể.
Mọi người nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy cô thật sự quá mềm lòng.
“Nhược Tinh, chị đến rồi.” Cô ta xởi lởi nới.
Thực ra Lục An An không mềm lòng.
Chỉ là, nói như thế nào đây, cô không muốn gây sự ngay trên phát sóng trực tiếp.
Nếu như muốn cãi nhau thì cô cũng có thể.
Nhưng cô muốn làm chuyện này ở sau lưng máy quay phim.
Cô liếc nhìn máy quay phim, cười cười: “Mọi người đã ăn cơm chưa?”
Cô tương tác với khán giả, cười nói: “Thực ra hai ngày nay tôi có chút mệt, tôi thấy trên Weibo có rất nhiều người hỏi có phải là tôi đi tham gia hoạt động gì hay không, thực ra không phải đâu, tôi đi tham gia một cuộc thi nhỏ cho nên cần phải ra nước ngoài, chẳng qua là thi đấu cái gì thì tạm thời vẫn chưa thể công bố.”
Cô đang ở trong phòng bếp chuẩn bị nấu ăn thì Liễu Mộng Đình chạy vào giúp đỡ.
“Sao chị lại vào đây?”
Liễu Mộng Đình nhìn cô: “Nhược Tinh vừa rồi nói đúng đó, bọn chị không thể luôn ỷ lại để em nấu cơm được.”
Lục An An dở khóc dở cười: “Không có chuyện gì, em tự làm được mà.”
“Vậy cũng không được, để chị giúp em, em dạy chị một chút đi.”
“Được.”
Lát sau, Lâm Nhược Tinh và Ngô Duyệt cũng tiến vào.
Lâm Nhược Tinh nhìn Lục An An nói: “An An, phòng nhỏ trên gác mái của chị nhìn rất đẹp nha.”
[ Nói đúng đó, Lục An An cũng không phải là bảo mẫu của mọi người, cô ấy bằng lòng làm đã rất tốt rồi, dựa vào cái gì còn muốn cô ấy phải nấu theo sở thích của mình chứ? ]
Lục An An cong cong môi: “Đúng vậy, chỗ đó còn có thể nhìn thấy cả sao trời nữa đó, hôm trước lúc ngủ ở trong phòng em có nhìn thấy.”
“Oa, thật sao?”
Liễu Mộng Đình nói: “Đạo diễn thật quá đáng, vì sao phòng của chúng ta không thể ngắm sao nha.”
Nghe vậy, Ngô Duyệt dừng một chút, nhìn Lục An An nói: “An An còn phải cảm ơn thầy Thịnh đó.”
Nếu như muốn cãi nhau thì cô cũng có thể.
Lục An An mím môi cười, cô thật không nghĩ tới Lâm Nhược Tinh sẽ đến đây
____________
Hết chương 96