Menu Đóng
Posted in Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình
Xuyên thành em gái của đối thủ idol nhà mình

Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại:Ngôn Tình, Hệ Thống, Xuyên Không, Sủng, Trọng Sinh,1×1, HE.
Tình trạng gốc: Hoàn.
Tình trạng edit: Đang update
Editnukaly


✨ Chương 73 ✨

Edit: Nukaly

____________

Lục An An nhìn người đàn ông trước mắt, suýt chút nữa đã hoài nghi mình bị hoa mắt rồi.

“Ừ.”

Cô chớp chớp mắt, có chút choáng váng.

“Đồng Hướng?”

Lâm Nhược Tinh liếc nhìn: “Qua đây chơi với chị, em có biết chơi không?”

Lục An An cả kinh nói: “Anh sống tại chỗ này sao?”

Đồng Hướng gật gật đầu, ngoài ý muốn nhìn cô: “. . .Nhà em cũng ở chỗ này sao?”            

Cô lôi kéo quần áo của Lục Diên: “Anh đừng suy nghĩ nhiều, em siêu cấp vui vẻ.”

“Không phải.”

Hai người không một tiếng động nhìn nhau một lát, Đồng Hướng dừng lại hỏi: “Đến đây gặp bạn à?”

Lục Diên sờ sờ đầu của cô: “Anh đưa em đi nhé?”

“Cũng gần như thế.”  

Ban đầu lúc Lục Diên đưa cô tới đây anh ta còn không quá chú ý, nhưng lúc này. . . Không thể không chú ý nhiều hơn.

Hai người cứ như thế một người đứng ngoài một người ngồi trong xe nhìn nhau, hoàn cảnh này đứng nói chuyện phiếm cũng không thích hợp.

Đồng Hướng suy nghĩ, hỏi: “Có cần đi xa nữa không, hay để tôi chở em đi? Cô muốn đi đâu?”

Lục Diên quay đầu lại nhìn cô.

Lục An An liền vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu, tôi chỉ tùy tiện đi loanh quanh vừa khéo đi tới chỗ này ấy mà.”

Anh ấy hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, lúc này mới đưa tay gõ gõ đầu Lục An An, thấp giọng hỏi: “Nếu thấy buồn chán vì sao ban nãy không nói?”

Đồng Hướng nhíu mày, rõ ràng không tin.

Chỉ có điều các lượt thắng thua cứ như vậy bắt đầu thay đổi, nghe nói lúc đầu vẫn luôn là Phong Minh Thành thắng, dần dần Lục An An và Lâm Nhược Tinh thắng càng ngày càng nhiều.

Hai người đang giằng co thì ông chú bảo vệ ban nãy lại không biết từ chỗ nào xông ra, nhìn Đồng Hướng nói: “Hai người thật sự quen nhau à?”

“Đừng nghe cậu ta nói linh tinh.”

“A?”

Ôn Tư Niên cười cười, ý tứ sâu xa trừng mắt nhìn Thịnh Hành, sau đó lại nhìn Lục An An một cái.

Hai người theo bản năng nhìn sang.

Nghe vậy, Lục Diên đè ép xuống tức giận đang dâng lên với Thịnh Hành, quay đầu nhìn cô, dịu dàng hỏi: “Em có thấy chán không?”

Ông chú bảo vệ nói: “Ban nãy không phải là cháu muốn lên nhà của cậu ấy sao?”

Lục An An: “? ? ?”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không còn gì để nói.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lục An An trong lòng chấn động mạnh một cái, không thể tin tưởng nhìn Đồng Hướng: “… Nhà của anh ở phòng 1702 tòa nhà 7 à?”

Lục Diên hơi nhíu mày.

Đồng Hướng cũng hoảng hốt vài giây, nhìn cô: “Làm sao em biết?”

“…”

Mười phút sau, Lục An An và Đồng Hướng đã ở bên trong khu chung cư.

Lục Diên cũng không có biện pháp nào, sau khi Lục An An rời đi mới đi sang một bên khác. 

Hoàn cảnh của khu chung cư này được bố trí rất đẹp, tất cả các phương diện đều cực kỳ tốt, hơn nữa nó còn nằm ở trung tâm thành phố, giá cả không thấp chút nào.

Khu chung cư không lớn lắm, nhưng cũng không quá nhỏ, rất thích hợp để sinh sống lâu dài nên giá cũng khá cao.

Cô vừa nhìn vẻ mặt của Lục Diên liền biết anh ấy đã nghĩ nhiều rồi.

Lúc trước Lục An An sau khi bán biệt thự đi mới mua nơi này để ở.

“Vâng ạ.”

Cô không nghĩ tới, sau khi mình biến mất căn hộ kia lại biến thành nhà của Đồng Hướng.

Cô quay đầu nhìn về phía Đồng Hướng: “Căn nhà này chỉ có một mình anh thôi à?”

“Không phải.”

Đồng Hướng nói: “Chỗ này tôi vừa mới mua không bao lâu, định để cho cha mẹ tôi ở.”

Đồng Hướng không phải là người nơi này, anh ta xem như là một chàng trai trẻ phấn đấu cố gắng ở thành phố A, sau khi đóng phim có tiền liền mua một căn nhà để đón cha mẹ lên đây ở.

Qua mấy lần nữa, cô hậu tri hậu giác hỏi: “. . .Các anh đang nhường bọn em à?”

Mấy ngày nay vừa khéo là ngày nghỉ, cha mẹ bảo anh về nhà ăn cơm nên Đồng Hướng mới về nhà một chuyến.

Cô có chút tò mò nhưng không hỏi nhiều.

Anh ta không nghĩ tới sẽ gặp được Lục An An ở chỗ này.

“Muốn nha.”

Nghĩ nghĩ, Đồng Hướng kinh ngạc nhìn cô: “Vì sao ban nãy ông chú bảo vệ kia nói. . . Em muốn tới nhà tôi?”

Lục An An há miệng thở dốc, có chút không biết trả lời như thế nào.

Lục An An nói: “Một mình em ngồi đây rất tốt.”

Cô lặng im vài giây, nói: “Anh mua căn nhà này từ ai vậy?” 

“Hả?”

“Có thấy xấu hổ hay không.”

Đồng Hướng sửng sốt vài giây, kinh ngạc nhìn cô: “Phòng này trước kia là của bạn em sao? Trước đó ở trong lúc mua nhà anh có nghe nói là chủ nhân nhà này muốn đi định cư ở nước ngoài cho nên muốn bán nhanh nhà này.”

Lục An An gật đầu: “Có ạ!” 

Lục An An gật gật đầu, thuận thế tiếp tục nói.

“Ừm, em không biết là cô ấy đã đi rồi.”

Nghe vậy, Đồng Hướng cũng không biết nên nói cái gì.

Anh xốc mí mắt lên, thả đồ trong tay xuống: “Anh cứ thế để cô ấy chờ một mình ở chỗ này?”

Khi đó anh ta thật sự không hỏi rõ chuyện của chủ nhà cũ, người trung gian cũng không kể gì nhiều với anh, các thủ tục mua nhà anh đều để cho người đại diện giúp đỡ xử lý.

Anh ta liếc nhìn vẻ mặt của Lục An An, dừng một chút rồi hỏi: “Em có muốn đi lên trên ngồi một chút không?”

“Không cần không cần đâu ạ.”

Lục Diên không hé răng, lẳng lặng nhìn vào mắt cô.

Lục An An vội vàng nói: “Cảm ơn anh, tôi chỉ là có công việc cần làm ở thành phố A nên tiện đường ghé qua xem thôi, không cần phải lên tận nơi đâu ạ.”

Ôn Tư Niên cười: “Coi như là một món quà nhỏ tặng An An nhân lần đầu tiên gặp mặt.”

Cô có chút ngượng ngùng nói: “Em cũng tuyệt đối không phải anti fan của anh đâu.”

Đồng Hướng mỉm cười: “Tôi biết, tôi không nghĩ nhiều đâu.”

Lục An An gật gật đầu, mím môi nói: “Xin lỗi.”

“Không có chuyện gì.”

Lục Diên dở khóc dở cười, nhìn vào khuôn mặt bướng bỉnh của cô lại đáp một tiếng: “Được rồi, lát nữa anh sẽ ăn.”

Lục An An cũng không dám đứng ở chỗ này lâu, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy anh mau đi lên trên ăn cơm đi, tôi đi trước.”

Đồng Hướng nhìn cô: “Có cần tôi gọi tài xế tới đưa em về hay không?”

“Không cần đâu.”

Lục An An không chút do dự từ chối: “Tự em đi về được.”

Lục An An quay đầu nhìn về phía anh ấy, cười híp mắt nói: “Em không thấy buồn chán mà.”

Đồng Hướng suy nghĩ một chút về thân phận của mình cũng thấy không tiện, cuối cùng anh chỉ nói: “Nhớ chú ý an toàn.”

“Vâng.”

Lục An An nhanh chóng rời khỏi khu chung cư, đầu còn có chút choáng váng.

Mấy người tụ tập thành một bàn, lúc Lục An An quay đầu thì phát hiện Lục Diên đã đi tới chỗ Phong Minh Thành bên kia.

Cô đi tới đầu đường, tùy tiện đi lên một chiếc xe công cộng, sau khi tìm một chỗ ngồi xuống mới đè ép lại được trái tim đang đập vô cùng nhanh của mình.

Thịnh Hành ghé mắt: “Đi thôi.”

Hóa ra sau khi mình biến mất, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Chỉ có điều các lượt thắng thua cứ như vậy bắt đầu thay đổi, nghe nói lúc đầu vẫn luôn là Phong Minh Thành thắng, dần dần Lục An An và Lâm Nhược Tinh thắng càng ngày càng nhiều.

Cô nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ nhìn một lát, chớp chớp mắt thở dài.

Không hiểu vì sao mọi chuyện lại trở thành như vậy.

Sau ngày hôm đó, Lục An An và Đường Nghi cùng nhau trở về thành phố B, cô trở về trường học tiếp tục lên lớp, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi Lục An An còn tìm một khóa học thiết kế, nhân lúc nhàn rỗi đi học thêm.

Lục An An gật đầu: “Có ạ!” 

Cô sẽ không bỏ qua nghề nghiệp này, cô muốn kiên định bước đi trên con đường mới.

“A?”

Lục Diên thì ở lại thành phố A, bộ phim mới của anh quay chụp ở trong thành phố A cho nên anh cần phải lưu lại nơi đó.

Vốn trước đó cơ hội và thời gian Lục Diên quay về thành phố B cũng rất ít, năm ngoái anh ở lại cũng chỉ là vì Lục An An nên mới cố ý trở về.

Thịnh Hành đáp một tiếng: “Vậy để xem đã.”

Sinh hoạt của Lục An An thật ra cũng không biến hóa lớn gì, mỗi ngày ngoại trừ học tập thì chỉ có vẽ tranh, ngoài ra còn thỉnh thoảng đi học các lớp dạy biểu diễn mà Đường Nghi sắp xếp cho cô.

Tạm thời cô không được sắp xếp công việc gì nhưng Đường Nghi vẫn giúp cô phòng ngừa lỡ như.

Lâm Nhược Tinh quay đầu, nhìn Lục An An nói: “An An, đến đây đi, qua đây chơi bài.”

Lỡ như ngày nào đó cô có cơ hội hoặc có hứng thú, vậy thì những thứ hôm nay cô học liền có thể sử dụng.

Chỉ có điều chuyện này Đường Nghi cũng cả nghĩ quá rồi, mỗi ngày Lục An An đều chôn mình ở bên trong việc thiết kế, luôn cảm thấy vô cùng vui vẻ khi làm công việc này.

Lục An An có bao nhiêu tri kỷ, lại hiểu chuyện tới mức nào, bây giờ đã không còn có thể diễn tả bằng ngôn từ.

Thịnh Hành cũng vừa nhận được một bộ phim mới, tần suất trò chuyện với Lục An An đã ít lại càng ít.

Lục An An cũng sợ mình sẽ quấy rầy đến anh, dù sao cô cũng chỉ là một fans nhỏ, không thể chen vào cuộc sống cá nhân của idol quá nhiều, chỉ biết thỉnh thoảng ấn like cho thần tượng, thấy anh càng ngày càng tốt, các sản phẩm được anh làm người phát ngôn cũng càng ngày càng cao cấp, kịch bản nhận được cũng càng ngày càng tốt. Lục An An chân thành vì anh vui vẻ.

Cô mẫn cảm lại yếu đuối, nhưng cũng tương tự, cô cũng hiểu rõ Lục Diên, hiểu tâm trạng vừa rồi của anh ta.

Hệ thống cũng dần dần không xuất hiện nữa, sau mấy lần như vậy, Lục An An còn tưởng rằng sau khi mình hoàn thành nhiệm vụ nó sẽ hoàn toàn biến mất.

____________

Hết chương 73

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *